wap doc truyen teen


Click like để ủng hộ wap nhé <('-')>
ĐỪNG YÊU TÔI ĐỒ NGỐC...
Xuống Cuối Trang

Hắn típ tục nở nụ cười “sát thủ”, thì thầm vào tai nó…….
“sặc!!! ko đc !!! tui ko làm đâu!!!!!” nó lắc đầu phản đối kịch liệt!
Hắn mặc nó , ôm eo nó kéo sát vào người.
“ko làm theo là anh hun đó!!!” hắn nói nhẹ tênh.
Bất giác nó đỏ mặt , làm theo ý hắn .
Nó đặt……mũi giày lên chân hắn……..mỗi lần hắn bước thì chân nó bước theo………..ko biết hắn cảm thấy sao về việc này ….còn nó thấy xấu hổ vô cùng………
*hu hu!!!! Cứu tui với !!! có ai ko? Hức….tui làm j nên tội đâu!!!!* nó dở khóc dở cười!!
ĐĂNg đứng từ xa nhìn, lòng như lửa đốt! nhìn hắn nắm tay nó, ôm eo nó, thì thầm với nó…..ngọn lữa gen tức càng lúc càng lớn trong lòng cậu!!!!
Bỗng hắn cuối xuống , nói j với nó, nhưng với góc độ mà ĐĂNG đang nhìn thì giống như hắn và nó đang hôn nhau…..!!!!!!
ĐĂNG hừ lạnh một cái rồi bỏ đi!
Trở lại và phút trước,
Nó khó chịu làm theo ý hắn, dù sao bao lần nó cố chơi khăm hắn, làm hắn xấu hổ……..bây giờ biết hắn là con trai tỉ phú HÀN TỊNH DÂN, nó thiết nghĩ nên ngoan ngoãn một chút thì sẽ nhận đc ……..khoan hồng!!!!
Bỗng hắn cuối xuống sát mặt nó nói nhỏ “cám ơn em!”
Nó hơi đỏ mặt, mặt cũng đơ ra….hắn cám ơn j chứ!!!!!
Nhưng chưa kịp tìm câu trả lời thì nó thấy ĐĂNG bỏ đi.
Nó liền buông tay ra , dí theo ĐĂNG, cũng chả tốt lành j…..bởi nếu ko có ĐĂNG ……..thì ai chở nó về đây?
Chạy ra tới cổng, nó đã thấy chiếc limo đã chạy vút đi.
Nhưng nó ko vừa, nó tháo đôi giày ra …chạy theo……..bởi nó có thể lực tốt (trong các môn học nó giỏi nhất là thể dục)…….nên nó dí theo cái xe một đoạn khá xa!!!!!
“tên……kia……..đứng lại……………. ĐĂ….. ĐĂNG chết… .tiệt…… hộc … hộc…… ĐỨNG LẠI!!!!!!” nó lấy hết hơi sức cuối cùng thét lớn hai chữ đứng lại rồi ngưng chạy!!!
Chiếc limo màu đen vẫn chạy đi….khuất dần trên con đường tối tăm !
Vì nơi đây vốn là một vùng chỉ toàn cây cỏ hoang vu nên đoạn đường này cực kì vắng…. Nó hoàn toàn trơ trọi ở đây!
Bất chợt…nó thấy ớn lạnh…tự hỏi có khi nào ở đây có ma ko???????
Nó lắc đầu xua cái suy nghĩ đó!
Tính lấy đt ra gọi điện thì nó mới nhớ hồi nãy vì thấy cái váy này ko có túi nên nó đã bỏ đt chung với đống đồ của nó……mà túi đồ thì đang ở trên xe…..mà cái xe thì……đã chạy đi mất tiêu !!!!
Trời về đêm hơi lạnh….nó thì đang đi chân trần….. nó vừa rủa thầm vừa đi men theo con đường bởi chỉ có duy nhất con đường này dẫn tới thành phố……tới định tới đó nó sẽ bắt taxi đi về!
Nó cứ đi , đi và đi….. bạn của nó chỉ là những cây cột đèn và tiếng côn trùng!
Bỗng….một cây cột đèn bị hư làm tối cả một đoạn đường dài!!!! Nó dừng lại….run lên từng hồi……bởi……… nó sợ bóng tối!
Nó ko dám đi tiếp, chỉ đứng đó……… những hình ảnh của 7 năm trước tràn về!!! nó ôm đầu , ngồi xuống!!!!
Nó khổ sở nhìn đoạn đường phía trước …. Nó ko bước được nữa rồi!!!! làm sao đây?
“ b-rừm b-rừm!!!!” nó nghe tiếng xe mô tô phía sau , nó liền bỏ đi bộ dạng yếu đuối vừa rồi, đứng dậy nép vào lề đường!
Bởi theo nó ….những kẻ chạy xe mô tô ko tốt tí nào, tránh xa là tốt nhất!
Nhưng cái váy trắng làm bọn chạy mô tô chú ý đến nó, bọn chúng dừng lại buông lời trêu ghẹo!
“ đi đâu vậy em? Anh chở cho!!!” một tên nói rồi cả đám phá lên cười!!
Nó thì sợ đến nỗi run lên bần bật, nhưng vẫn giữ bộ dạng mạnh mẽ.
“ko ! cám ơn!” nó lạnh lùng, rồi bước đi ngược lại hướng hồi nãy.
“thôi nào ! làm j chảnh vậy em!!!!” bọn chúng nói vọng theo…
Nó ko nói j , bước chân càng lúc càng nhanh.
Rồi nó nghe tiếng mô tô dí theo…….. nó chạy thực sự, nó cố gắng chạy, nhưng con người làm sao nhanh bằng mô tô đc chứ?
Bọn chúng nhanh chóng bao vây nó …… gương mặt hoảng sợ của nó làm bọn kia thích thú!
Một tên nắm lấy tay nó, bó chống cự ….cắn hắn một cái , hắn buông nó ra
“chết tiệt….con nhỏ nó cắn tao!!!” hắn la lên, hất mặt kêu bọn còn lại xông lên bắt nó!!
Nó bây giờ ngồi xuống , ôm đầu……. nước mắt lăn dài…………giống quá! 7 năm trước nó cũng rơi vào tình cảnh như vậy……… vai nó run lên từng hồi!
* làm ơn đi!!!! Làm ơn….. đừng mà!!!!* nó nhắm chặt mắt….. ko dám nhìn mọi thứ xung quanh!

Chap 13

“khốn kiếp!! tụi bây ko được đụng vào cô ấy!” một tiếng nói vang vọng cả con đường vắng.
Bọn chúng quay lên thì liền bị ăn những cú đấm như trời giáng.
Chính là hắn! hồi nãy thấy nó chạy đi , cứ nghĩ là nó sẽ quay lại………….nhưng ko ngờ……… cũng may là hắn chờ lâu quá nên quyết định chạy xe đi kiếm nếu ko thì bây giờ …!!!!
Nhìn thấy nó ngồi đó, vai run lên từng hồi, cả khóc nữa……. hắn bây giờ chỉ muốn giết chết bọn đó!
“bọn bây phải trả giá đắt về việc này!” hắn lạnh lùng nói, rồi cũng lạnh lùng lao lên!
………………
“ TINH MI à!! ổn rồi!!!! đừng khóc nữa!!” hắn chạy đến bên nó sau khi xử xong bọn kia.
“aaaaa!!!! Buông tôi ra!!!!! Làm ơn mà!!!!” nó 2 tay vẫn ôm đầu , gào thét!!!
“là anh đây!!! TINH MI !!! ko ai làm hại em nữa đâu!!” hắn gỡ 2 tay nó ra, nhìn thẳng vào mắt nó hét lớn!! nó có biết hắn đau lòng lắm ko?
Nó nhìn hắn….. nó nhận ra hắn……….. hắn là người nó gét…….. nhưng nó nhận ra hắn!!!!
“ hức!!!! cho tui về nhà đi!!! Tui sợ lắm !!! cho tui về nhà đi!!!!!! Làm ơn đi!!!! Tui ko muốn bị lần nữa đâu!!!!! Làm ơn đi mà!!!” nó ôm chầm lấy hắn, khóc thét lên!!!
“ ừ ừ!!! Về nhà!!! Anh sẽ chở em về nhà !!!! làm ơn đừng khóc nữa!!!” hắn ôm chặt nó, thực ra là chuyện j chứ!! Bọn chúng chưa kịp làm j nó mà, hắn đã cứu nó mà……tại sao nó lại hoảng loạn như vậy chứ? Tại sao nó lại nói ko muốn bị lần nữa?....
Nó ngất đi trong vòng tay hắn, gương mặt còn hoảng loạn, đôi mi vẫn còn ướt đẫm nước mắt, hắn khẽ hôn lên đôi mắt đó.
“ đừng lo! Tôi sẽ bảo vệ em!”
…………………………………………
Ánh sáng khẽ chíu vào mắt nó, khó chịu , nó nhíu mày lại rồi từ từ mở mắt!!
“em tỉnh rồi à?”
Nó quay lại, thấy hắn đứng dựa vào khung cửa, đầu nghiêng qua một bên.
Nó nhìn hắn ko chớp mắt…… đẹp quá…….. nhìn hắn bây giờ tựa thiên thần đang hòa cùng ánh nắng!
Nhưng…….tại sao nó lại ở đây? Mà………….. đây là đâu?..........mà ………tại sao hắn lại ở đây?...... mà …………… tại sao………
“aaaaaaaaaaaaaa!!!!! You đã làm j tui hả?” nó la lên rung chuyển cả mặt đất!!
“ này!!! Im lặng đi!!!! Đừng hét lên như vậy chứ!!!” hắn bịt hai tai lại!
“ oa oa!!! You làm j tui!!!! Oa oa …..oa oa…”
Nó khóc bù lu bù loa lên!!!
Hắn chịu hết nổi , chạy đến bịt miệng nó lại!
“ làm ơn đừng khóc!!!!” hắn nhăn mặt lại, van nài nó!!!
Gần như bị ngộp thở, nó gật đầu. hắn từ từ buông nó ra thì… “aaaaaaaa!!!!” tới lượt hắn la lên!!!
“…i ….ã…..àm….ì….a?” ( mi đã làm j ta?) nó trừng mắt nhìn hắn!
“từ từ nói chuyện…….em buông anh ra đã!!” hắn nhăn mặt vì đau….. chỗ nó cắn bắt đầu chảy máu!
Nó ngưng cắn hắn…… gương mặt tức giận!
Hắn lau vết máu trên tay, nhăn mặt kể nó lại mọi chuyện tối qua.
“ chuyện là như vậy đấy! chẳng lẽ em ko nhớ j sao?” hắn khẽ hỏi!
*thật vậy sao ta? Mình đã…………. Ko được……….. ko đc để hắn biết quá khứ của mình !!” nó suy ngẫm.
“nè!! Em dậy ăn sáng rồi đi học!!!!”
“đi …. Đi học? vậy….còn đồng phục?” nó thắc mắc.
“em cứ yên tâm! Anh lo hết rồi!!” hắn nháy mắt.
“ừm!!! cám….cám…ơn!” nó đỏ mặt quay đi.
“hì!” hắn cười hiền xong đi ra ngoài .
*cám ơn you nha!!! Đồ đáng gét!!* nó cười mỉm , nhìn theo bóng hắn!
Quả thực, ở bên hắn nó luôn cảm thấy an toàn! Hắn là bùa hộ mệnh của nó chăng?
…………………………………………….
Sáng sớm, cổng trường TRẦN LÂM rộn ràng hẳn lên! Bởi hotboy mới nổi của trường, là hắn đi chung với một con nhỏ lạ hoắc…….là nó!!!
Nó cũng lường trước cảnh này, nên lúc đầu kêu hắn cho nó xuống xa trường một tí, cho nó đi bộ tới trường……….
Hắn cười , nhìn gương mặt nhăn nhúm đến khó chịu của nó!
“hì!!! Nhăn mặt thì mau già lắm!” hắn nói bâng quơ!
Nó ko nói j , xụ mặt xuống, chu mỏ…..
Lúc nó ngước mặt lên , liền thấy ĐĂNG đứng trước mặt.
Hôm nay ĐĂNG đã đến trường từ rất sớm để xin lỗi nó………… vậy mà………. Lại thấy nó đi cùng hắn!
“ đi theo mình!” ĐĂNG nắm tay nó kéo đi.
Bỗng một bàn tay đặt lên vai ĐĂNG… cậu quay lại……… và…….. “bốp” , ĐĂNG ăn một cú đấm trời giáng!
“ cậu ko có quyền đụng vào MI!” hắn gằng giọng lạnh cả xương sống, kéo nó lại!
ĐĂNG lau vệt máu trên môi.
“ cậu có sao?” ĐĂNG cười khẩy.
“ cậu có biết hôm qua MI đã bị j ko hả? tại cậu đã bỏ MI lại đấy!” hắn hét lớn.
ĐĂNG đứng dậy nhìn nó sửng sốt! nó gặp chuyện j chứ?
Nó quay mặt đi, nó ko giận ĐĂNG ,nhưng tình thế bây giờ làm nó khó xử………. bởi hàng trăm con mắt đang nhìn nó!
“ mình đi thôi!” hắn nắm tay nó, kéo đi!
“ khoan đã!!! MI !!!” ĐĂNG cũng nắm lấy tay nó!
“ buông ra đi!” hắn hất tay ĐĂNG ra!
“ cậu là j chứ? MI có là j của cậu đâu?” ĐĂNG hét vào mặt hắn!
“ sao ko chứ?” hắn cười khẩy.
Trước câu trả lời của hắn , nó ngạc nhiên, ĐĂNG ngạc nhiên, mọi người đứng xung quanh cũng ngạc nhiên!!!!!
“ tôi THÍCH MI đó!! thì sao nào?” hắn tuyên bố!

Chap 14

“ tôi THÍCH MI đó!! thì sao nào?” hắn tuyên bố!
Đôi mắt vốn đã to của nó nay càng to hơn…….. hắn ……..hắn đang “tỉnh tò” với nó à? Sao chứ? Đùa à? Nó gặp hắn……… chưa tới nửa tháng…… nói thích là thích sao?
“vì vậy cậu đừng đụng vào MI CỦA TÔI!!!” hắn nói to 3 từ cuối rồi ôm nó bước đi.
Vì đang ngạc nhiên nên nó cũng ko có phản ứng j…………. đang đi thì hắn dừng lại…..
“bốp!”
Khi nó quay lại thì đã thấy hắn nằm dưới mặt đất.
“ thì sao chứ? Tôi cũng THÍCH MI đó!!!! Cậu làm j đc tôi!!!” ĐĂNG giận dữ, hét lớn!
Nó……….shock toàn tập!!!!!
*cái j vậy nè??????.................2 người đó đang đóng phim à!!!!!...........j mà…….mà……… thích mình chứ????? Trời ơi!!!! Mình đang mơ à????* nó trố mắt nhìn hai tên đang nhìn nhau với ánh mắt tóe lửa!!!!( ui!!!! Kinh dị quá!! Ai yếu tim đừng coi cảnh này ker ker!!!)
“ xem ra cậu đánh đấm cũng được quá nhỉ?” hắn cười khẩy, lau vệt máu trên miệng “nhưng có lẽ chưa đủ để hạ tôi đâu!” nói rồi hắn lao lên nắm cổ áo của ĐĂNG tính đánh thì……………..
“ THÔI ĐI!!” nó la lên làm hắn khựng lại!!!
“ con nít? Mấy người là con nít à? Muốn đánh là đánh sao ? cậu !” nó chỉ vào ĐĂNG “ cậu là hội trưởng hội học sinh đó!! Giữ thể diện chút đi!! Còn you!” nó chỉ vào hắn “ đừng có lúc nào cũng giải quyết vấn đề bằng bạo lực chứ? Khôn ngoan hơn đi!!!”………
Im lặng……… mọi thứ đều im lặng……………. chỉ còn nghe đc tiếng thở lấy hơi sau khi nói nguyên một tràng của nó!!!! Nó……………nghe đc tiếng tim nó đập thình thịch vì……sợ!……… ko hỉu tại sao nó lại làm đc như vậy………….!!!!! ờ mà chẵng tốt đẹp j………… nó ko muốn hai người đánh nhau cũng vì ……….tính mạng của nó thôi!! Nếu biết 2 hotboy đánh nhau vì đứa như nó thì chắc nó ko sống nổi với cái tụi FC của 2 tên này!!!!
“ nếu 2 người mà đánh nhau thì tui……. Po-xì 2 người ra luôn!!!” nói xong nó bước đi ko nhìn lại dù chỉ một lần!!( bao nhiu tuổi rồi mà còn…….. po-xì?)
Nó hậm hực bước ra sau trường , ngồi dưới gốc cây!!!

“ hừ!!! chỉ có bọn ngu mới thích mình!!!” nó nói với vẻ nhẹ tênh , nhưng giọng nói nhìu tâm trạng!!
ờ! Là con gái mà!! Ai lại ko thích khi có người thích mình chứ?
Nhưng……………..có một chuyện xảy ra ở quá khứ……………. Đã ko cho phép nó thích bất cứ ai ……………. Bởi nó nghĩ rằng ………..nó ko xứng đáng với người đó!!!! Nó ko xứng đáng để đc thích!!
Nó ngồi ôm đầu gối, thu mình lại…….. rồi từng giọt nước mát nóng hổi lăn dài trên má!
Gió thổi ………..cuốn đi nước mắt …………..nó cũng mong gió cuốn đi cái quá khứ kia!!!! Nhưng gió làm ko đc!!! Nó phải mang cái quá khứ đó suốt đời!!!
“em ở đây à?”
Nó giật mình, quay lại đã thấy hắn ngồi bên cạnh tự khi nào!
“ em chọn chỗ hey thiệt! đẹp quá!!!” hắn nói , đồi mắt nhìn xa xăm!
Từ chỗ gốc cây nó ngồi hướng ra một cánh đồng cỏ bao la……….. có lẽ là đất chưa quy hoạch ………. Nhưng thật sự rất đẹp! nó hay cùng NHƯ ra đó hái bồ công anh, lâu lâu còn hái đc cỏ bốn lá!
“ sao biết tui ở đây!” nó hỏi, mắt vẫn dán chặt vào đồng cỏ.
“ thì cái này nè!” hắn chỉ lên đầu của mình “ ko hiểu sao lại biết em ở đây!! Hì!!” hắn cười.
Nó liếc hắn, một câu trả lời huề vốn!! nhưng nực cười!!!!
“ nè” nó kêu hắn.
“hử?”
“ tui và you biết nhau chưa đc 1 tháng? Sao you lại …………………ừm…….sao you lại thích tui chứ?” nó đem sự thắc mắc đó ra hỏi hắn! nó thực sự muốn biết!
“ thì…” hắn ném một cục đá đi “….. có lẽ một tháng ko đủ để yêu một người! nhưng…..” hắn nhìn thẳng vào mắt nó “ chỉ cần một lần gặp thôi …..cũng đủ để một người….. thích…… một người!”

Chap 15

Nó ngớ ngẩn nhìn hắn , có lẽ nó đang hối hận vì đã hỏi hắn câu đó.........bởi câu trả lời............rất là chân thật !!!!! cứ như đang nghe tiếng nói ở trong lòng của hắn vậy !!!! làm nó khó xử vô cùng!
Nó đứng dậy, phủi nhanh cái váy đang dính đầy bụi , bước đi.
“ tui ko rảnh mà ngồi ở đây 8 với you đâu!!!! Đi học thôi!!!!” nó nói!
Hắn nắm tay nó lại.
“còn em!!! Chẳng lẽ anh ko là j à?” hắn hỏi, nhìn thẳng vào mặt nó. Ánh mắt như ko cho phép nó nói dối, bối rối, nó quay mặt đi!
“ trễ……..trễ rồi!!!! tui đi!!!” nó rút tay lại, đi thật nhanh.
Đang đi , nó dừng bước.
“ you……….. you đừng có thích tôi!! Người thiệt thòi là you thôi!!!” nó ngập ngừng.
“ anh có thể sao?” hắn vẫn ngồi đó, hỏi lại như một câu khẳng định………..việc hắn thích nó là chuyện hiển nhiên!!!!!
“ tùy!” xong nó đi, trên gương mặt khẽ rơi một giọt nước mắt! nhưng cũng đc nó nhanh chóng lau khô! Có lẽ đó là việc nó giỏi nhất……… tạo một vỏ bọc mạnh mẽ ……..che đi con người yếu đuối bên trong!
“khoan!” hắn gọi nó lại.
“hử?” nó quay lại thì thấy hắn đã đứng ngay sau lưng từ khi nào.
Hắn nhẹ nhàng đưa vào tay nó một cái j đó rất nhỏ.
“hồi nãy làm em bực mình…hì hì!!!! Tha thứ nhaz!” hắn nói, gãi đầu, gương mặt thoáng thẹn thùng………………………… dễ thương vô cùng! (hô hô!!!!! Cho t/g nhéo cái coi!)
Nó thấy bùn cười trước bộ dạng đó của hắn, ko ngờ hắn cũng có bộ dạng này!!!!!
Nó mở mấy ngón tay ra, phát hiện thứ hắn đưa cho nó là cỏ 3 lá!!!!
Nó kinh ngạc, * hức! hắn hên vậy sao? Mình với con NHƯ kiếm muốn đỏ con mắt mới tìm đc cỏ 3 lá ở đây!!!!! Vậy mà……….!!!!*
Nó nở một nụ cười nhìn hắn, “ ừm!!!!! dzô học !!!!! trễ rồi!!!!!!” rồi đi như hành quân một mạch tới lớp!!!
Hắn ngẩn ngơ nhìn nó rồi cũng khẽ cười!
“ đúng là ko thể ko thích!” hắn khẽ nói rồi cũng đi về lớp!
…………….
“ mời bạn DƯƠNG TINH MI về phòng hội trưởng hội học sinh!”
Đang ngồi học, bỗng loa thông báo!
Nó ngạc nhiên……… đang học thì kêu nó lên đó làm j chứ?
“em TINH MI! mau đi đi !!!” cô giáo thúc giục nó!!!
“ da…..dạ!!!!” nó vẫn còn bối rối!!!
Khi đi, nó nhận đc ánh mắt sắc lẻm của tụi con gái-fan của ĐĂNG!
Nó ko để ý lắm, vì nó đang lo là ko biết có phải vì chuyện hồi sáng mà ĐĂNG kêu nó lên ko? Nếu vậy thì nó thực sự ko có j để nói!!!
“cạch” nó mở cửa.
“ hellu!!!!” nó cố gắng giữ vẻ tự nhiên.
“cậu tới rồi à? Ngồi đi!!!!” ĐĂNG có vẻ vui khi thấy nó.
“ok men!!!” nó cười!!!
“ ưm……….tui vi phạm j à?” nó hỏi vì bình thường nó tới đây đều là sau khi nó phạm tội lỗi tày đình nào đó!!!
“ ko…ko!!!” ĐĂNG lúng túng, thật ra cậu tính xin lỗi nó chuyện hồi sáng và tối qua!!
“ồ!! Vậy à? Tốt!!! tui về lớp đây!!!” nó đứng dậy.
“ MI!” ĐĂNG gọi nó!
“sao?” nó khựng lại!!!
“ờ……xin………………. xin lỗi!! hôm qua đã để cậu lại……… hồi sáng còn…”
“STOP!” nó ngăn ĐĂNG lại!
“cậu có coi tui là bạn ko vậy! tui ko có nhỏ nhen tới vậy đâu…….yên tâm!!!à! Còn nữa!!!”
Nó đưa ánh mắt giận dữ nhìn ĐĂNG.
“BỘP!!!” nó đánh vào tay cậu!
“ai cho cậu có cái thói côn đồ như hồi sáng vậy hả? hội trưởng mà hành xử như vậy sao?phải phạt mới đc!!!!” nó chống nạnh, mạnh mẽ nói!
“ yes sir!” ĐĂNG đưa tay lên trán như trong quân đội!!
“ ha ha ha ha!!!!!” rồi 2 đứa cười vang vọng trong căn phòng.
Bên ngoài,
“ VI! Con nhỏ đó………… phải xử nó mới đc!” một con nhỏ nói , gương mặt giận dữ!
“ mày ko cần nói! Tao cũng xử! tao sẽ làm con nhỏ đó phải chuyển trường vì cái tội dám mê hoặc anh ĐĂNG!” người con gái tên VI nói với giọng lạnh lùng, dùng ánh mắt căm giận nhìn nó qua cái cửa sổ của phòng hội trưởng!!!!
Đó chính là TRẦN MINH VI, đứng đầu FC của ĐĂNG. Hồi sáng thấy ĐĂNG bị đánh vì nó, nhỏ đã vạch kế hoạch xử nó, vậy mà bây giờ còn cười đùa cùng ĐĂNG! Lửa hận trong VI càng cao.
“ hoặc là……………. ko bao giờ xuất hiện trước mặt anh ĐĂNG đc nữa!!!” VI gằn từng giọng , nhếch mép cười khiến con bạn thân còn thấy sợ!!!
“DƯƠNG TINH MI à! Cho mày sống bình yên thêm mấy ngày nữa đó!!!!” nhỏ khẽ nói!

Chap 16

“DƯƠNG TINH MI à! Cho mày sống bình yên thêm mấy ngày nữa đó!!!!” nhỏ khẽ nói!

Trong phòng hội trưởng,
“TINH MI! trả cậu nè!!!” ĐĂNG đưa nó cái đt!!
“ừm!!!” nó nhận lấy!
Nó bật lên nhưng mà hình đen thui! Chắc là hết pin, nhưng hôm qua còn đầy pin mà?
Nó bật nguồn, thì đập vào mắt nó là………… “ 39 cuộc gọi nhỡ…………… của anh hai!!!!”
Mắt nó thờ thẫn!!!! gương mặt dại đi , vì hôm qua nó ko về nhà mà ngủ tại nhà hắn, mà nó lại ko nói cho anh nó là đi với ĐĂNG!!! ờ mà nói thì đc j chứ?( haizzzzzzzz !!!! TINH MI đang sọ quá hóa điên đó các bạn !!!! hô hô!!!!”
“cậu bị sao vậy?” ĐĂNG lo lắng hỏi nó!
“ờ ko……….ko có j!!” nó gượng cười !! thật sự nó ko muốn làm ĐĂNG lo lắng!
“ thôi ! tui về lớp!” nói rồi nó bước đi………… quên luôn cả chào thằng bạn thân!
“ chết rồi! chết rồi! chết chắc rồi!!! hu hu!!!!” nó vừa đi vừa lầm bầm như con điên!! Cũng may bây giờ đang là giờ học , hành lang thì vắng người nên ko ai thấy đc cảnh này!!!!! (t/g thấy nè !!!! hô hô!!!”
………….
2 tiết nhanh chóng trôi qua và giờ ra chơi cũng bắt đầu!
Nó thờ thẫn đi xuống căn tin!
“ con nhỏ kia !!! DƯƠNG TINH MI!!!!”
Nghe đc tiếng của con Bạn thân , nó quay lại! liền giật mình khi thấy NHƯ mặt hầm hầm đi về phía nó!
“ con điên này đó!!! Hôm qua mày đi đâu vậy hả? biết tao với anh DUY lo lắm ko? Hu hu hu hu !!!!!”
NHƯ tiến tới la nó, rồi đứng khóc!
Nó xúc động khi thấy NHƯ vì nó mà khóc! *hic!!!!! Mình thật là tệ !!! để bạn bè người thân lo lắng như vậy!!!!*
“ NHƯ à!! Tao xin…….”
“oa oa!!! Tội nghiệp anh DUY , thức trắng nguyên đêm tìm mày!!!! Hu hu hu !!!! ko biết đâu!!!! Hu hu !!! tại mày mà anh DUY phải thức trắng như vậy đó!!!!! Oa oa!!!!!” NHƯ khóc lớn hơn!
Hiểu……………hiểu rồi!!!
Nó ngán ngẩm nhìn con bạn..ra là NHƯ đang khóc vì anh nó chứ ko vì nó!!!!!!
Nó hụt hẫng từ đầu tới chân, theo hướng căn tin thẳng tiến! bỏ lại con bạn vẫn đang bù lu bù loa!!!!
Nhưng đúng là nó thấy tội lỗi với anh nó cực kì!!!!
Lương tâm bị cắn rứt, nó xin phép về sớm với anh!!
…………
Tại nhà nó,
Nó bước vào nhà nhìn quanh, nhà ko có ai cả.
Nó nghĩ chắc là đang tìm nó. Haizzzzzzz!!!!! Lương tâm của nó típ tục mất một mảng lớn!
“cạch”
Cửa phòng nó mở ra!
*sặc!!! ai vậy trời!!! đừng nói là ……ăn trộm nhaz!!!!!! * nó sợ sệt
Nhưng ……nó thấy anh nó bước vào……. Anh nó nhìn nó……….nó nhìn anh nó …..say đắm!!!!
Bỗng nước mắt trào ra, nó chạy tới ôm anh nó!!
“hức!!! cho em xin lỗi!! hôm qua đi chơi ko nói anh biết!!!!!”
“ừm!!!! anh ko trách em đâu!!!” anh nó giọng hiền từ!
Nó chớp mắt nhìn anh nó!
“ ko trách? Thiệt?”
“ừm!!!!” anh nó cười tươi!! Nó lại cảm thấy nụ cười có j đó ko ổn!!
“nhưng anh ko chắc là papa mama ko trách em đâu nhaz!!! Hắc hắc!!!” anh nó liền trở mặt cười đểu bước ra khỏi phòng nó!!!
Nó đơ người!!!! papa mama biết rồi sao?
Hai hàng nước mắt chảy dài!!!! Với một câu nói văng vẳng trong đầu nó: “TINH MI ơi!! !mày chết rồi!!! oh yeahh!!! Mày chết chắc rồi!!!!kaka!!1”
…………………………………….
1 tuần sau, nó ko đc đi đâu ngoài việc tới trường, còn bao nhiu time là phải ở nhà hết ….đương nhiên việc này cũng làm nó ức chế vô cùng!!!!
“ phịch” nó thả mình xuống giường sau khi đi học về! đó là hình phạt mà papa mama "tặng" cho nó!!!
“haizzzz!! Chán quá!!” than thở.
Nó đưa tay lên . nó lấy 1 sợi dây chuyền ra nhìn ngắm!! cái mặt dây chuyền này chính là cỏ 3 lá mà hắn đã tặng nó!
Từ ngày hôm đó , quan hệ giữa hắn và nó tốt hơn!!!
Nó lăn qua lăn lại một hồi thì!!!! “ọt ọt ọt”
Bụng nó bỉu tình!!!!
Đang định đi xuống tìm thức aqn thì………
“một con vịt xòe ra hai cái cánh
Nó kêu rằng cáp cáp cáp cạp cạp cạp!!!” đt nó reo lên!
“ alo!!ai vậy?” nó hỏi vì biết đây là một số máy lạ!
“làm ơn!!!! Làm ơn cứu bạn ĐĂNG!!” giọng nói đầu dây bên kia đầy hoảng hốt!
Nó giật mình, ĐĂNG bị j sao?
“ ĐĂNG…..cậu ấy………?”
“cậu ấy bị tai nạn !!! làm ơn ra đây đi!!!!”
Nó vốn đinh hỏi tại sao lại gọi cho nó? Tại sao lại biết số nó mà gọi? tại soa ko gọi cứu thương!!!!
Nhưng sự lo lắng làm nó mù quáng!!
“ở …..ở đâu?”
“ ở bãi đất trống XXY!!!”
“ok !!!! tui ra liền!!” cúp máy, nó liền đi ra khỏi hà!!
Tại bãi đất trống XXY, có một đứa con gái cười nham hiểm!!
“mày sắp chết rồi TINH MI à!!!”

Chap 17

Nó từ từ mở mắt, mọi chuyện xảy ra quá nhanh.
Nó mơ hồ lục lại trí nhớ.
Nó nhớ hình như có ai đó gọi điện cho nó, rồi ĐĂNG bị tai nạn………… rồi nó ra bải đất trống………rồi có cái j đó đập vào đầu nó đau nhói……..rồi một màu đen bao trùm nó…..
“a!” nó khẽ la lên khi cố gắng cục cựa, nó đang bị trói và vết thương trên đầu khiến nó cảm thấy đau đớn!
Nó nhìn quanh, nó ko bik mình đang ở đâu, hình như là một nhà kho!
Nó bị bắt cóc sao? Ai chứ?
“mày tỉnh rồi à?” một giọng nói vang lên, đồng thời cánh cửa cũng đc mở ra, ánh sáng luồn vào.
“tốt thôi! Tao đỡ tốn xô nước!” nhỏ đó cười khẩy.
Nó nhận ra nhỏ đó, là VI, đứng đầu FC của ĐĂNG!
Đằng sau nhỏ cũng có mấy đứa nữa, nó linh cảm rằng nó sẽ lành ít dữ nhiều!
“sao …….sao lại bắt tôi!” nó hỏi , giọng nói hơi run.
“chát” ngay lập tức trên mặt nó in hằn 5 dấu tay.
“mày còn hỏi hả? giả bộ ngây thơ với tao à?” VI hất mặt.
Nó tức giận
“bọn điên! Biến thái! Đồ xấu xí! Thả tao ra! Anh tao mà kiếm đc tụi bây thì coi chừng đó!! Dám tát ta!! Hừ! ngon thì mở dây trói solo coi! Ai hơn ai biết liền” quên đi cơn đau, nó vùng vẫy, thực sự chưa ai dám tát nó, đìu này khiến nó nổi giận đến nỗi đỏ cả mặt!!! (TINH MI à!!! Cái miệng hại cái thân đó!!!)
“chát”
“mày còn lì sao” nhỏ VI típ tục tát nó ko thương tiếc!
Khóe môi nó chảy máu, mặc dù đang sợ, nhưng nó vẫn giữ vẻ ngoài mạnh mẽ, liếc nhỏ VI!
“chát chát chát!”
“mày còn dám liếc” VI bắt đầu tức giận!
Nó ko những ngừng liếc mà còn cười khẩy một cái!
“mày…….” VI cứng họng trước thái độ của nó!
“ đánh nó đi!” VI nhếch mép ra lệnh cho bọn phía sau lao lên đánh nó!
Nhìn nó bị đánh , VI đứng cười, cảm thấy thật thỏa mãn!.
Nó mặc dù đang rất đau nhưng vẫn ko la lên dù chỉ một tiếng, nó cúi mặt xuống tránh những cú đá, mắt nó bắt đầu hoa lên vì đau!
Nó nhắm chặt mắt lại,*đau…………đau quá! Làm ơn!!!! Cứu tôi với !!! làm ơn !!!!! hức hức!!!!! TÊN ĐÁNG GÉT…….cứu tui với!!! làm ơn!!! Xuất hiện đi!!!! Chẳng phải lúc nào you cũng là người cứu tui hay sao? Làm ơn!!!!* nó nghĩ! Bây giờ hình ảnh trong đầu nó là hắn, từ lúc nào, trong lòng nó đã xem hắn như là bùa hộ mệnh!
VI hất tay ra hiệu cho tụi kia dừng lại.
Nhỏ tiến tới chỗ nó đang nằm, nắm tóc nó .
“hôm nay chỉ là bắt đầu, còn nhìu trò cho mày chơi lắm đó!” rồi nhỏ hất tay làm đầu nó đập mạnh xuống sàn, chảy máu!
VI cười một cách man rợ rồi bước đi!
VÂN-bạn thân của VI ko ngờ rằng bạn của mình lại có những hành động như vậy! tàn bạo , độc ác!
Cô chỉ đứng ở ngoài chứ ko dám vô, nhưng những hình ảnh mà VÂN thấy có lẽ đã khiến cô bị shock!
“đó……….đó là VI sao?” VÂN lầm bầm!
Còn nó, nằm dài trên sàn nhà lạnh lẽo, nước mắt lăn dài!
Chỉ khi nào ko có ai nó mới khóc!!!!
“hu hu!!! Tên đáng gét!!! You đang ở đâu vậy hả? tên đáng gét!!!” nó thì thầm !
…………………………………………
Sáng hôm sau,
“sao? MI ko đi học?” hắn bất ngờ khi qua lớp tìm nó!
“ừm! ko bik là chuyện j nữa!” TRANG, bạn nó nói với vẻ lo lắng!
“hì!! Chắc là ko sao đâu!” hắn trấn an TRANG, cũng như đang trấn an chính mình!!!
Tối hôm qua, hình như hắn gặp ác mộng, hắn thấy nó bị đánh!!! Rồi hắn nghe tiếng nó kêu cứu, đến khi hắn tỉnh dậy thì mồ hôi đã đầm đìa!
Hắn khẽ lắc đầu! chỉ là ác mộng thôi mà! Chắc ko đâu!
Nhưng……cảm giác j đây!!! Hắn cảm thấy bất an cực kì!!! TINH MI ơi!! Em ở đâu chứ!!! Làm ơn đừng chơi trò trốn tìm với anh mà!!!!
……………..
Chiều,
Nó tỉnh dậy khi bị một xô nước lạnh tạt vào mặt!
“ ra mày còn sống à?” VI chanh chua!
Nó ko nói j , chỉ khẽ nhếch mép cười!
Khỏi nói cũng biết hành động đó làm nhỏ VI tức tối cỡ nào!
Nó thì mệt mỏi, vết thương trên đầu nó hình như bị nhiễm trùng, nó đang bị sốt nặng, ko còn hơi sức để nói j nữa. nhưng nó vẫn ko biểu hiện ra ngoài!
“cạch! Cạch” VI nhìn nó, trên cây hăm he cây kéo sắc bén!!’
Nó hoảng sợ, nhỏ sẽ làm j nó đây!
“hôm nay tao với mày chơi trò trang điểm nha!!!” VI cười đểu!!!
VI ra hiệu cho một đám con trai vịn nó lại.
“ BUÔNG TÔI RA!!! CHẾT TIỆT!!! BUÔNG RA!!!” nó vùng vẫy!
“xoẹt” tiếng kéo lạnh cả xương sống, tóc nó rơi xuống sàn!
“im nào!!! Mày vùng vẫy kiểu đó sao tao “trang điểm” cho mày đc?” VI vẫn giữ nụ cười trên môi, típ tục cắt tóc nó!
Nó điếng người, shock thực sự!!! tiếng kéo cứ vang lên đều đều ,cây kéo cứ như lăn le lao và mặt nó!!!!
“xong! Vậy có phải tốt hơn ko?” VI cười đểu, khẽ vỗ vào mặt nó!!
Mắt nó mở to, nước mắt rưng rưng như chỉ cần động đậy nhẹ là cũng có thể trào ra!!!
“ tụi bây thấy tao cắt đẹp ko?” VI hỏi bọn con trai!!
“dạ đẹp!!!! ha ha ha!!!!” tụi đó phá lên cười!!
VI khẽ liếc nó,
“tặng nó cho tụi bậy đấy! thích làm j thì làm!!!” nói rồi nhỏ bước đi lạnh lùng!
*đụng tới ĐĂNG của tao thì phải bị như vậy!*
Câu nói của nhỏ VI như làm nó bừng tỉnh, nó nhìn quanh, thấy bọn con trai đang tiến lại nó!!!
Nó hoảng loạn!!
“TÊN ĐÁNG GÉT!!!!! CỨU TÔI !!!” nó hét lên!! Trong đầu chỉ có hình ảnh của hắn!
………………………………………………..

Chap 18

“TÊN ĐÁNG GÉT!!!!! CỨU TÔI !!!” nó hét lên!! Trong đầu chỉ có hình ảnh của hắn!
“RẦM!” cánh cửa bật tung!
Trong làn nước mắt, nó thấy hắn, một cảm giác kì lạ tuôn trong người nó! Bỗng nó khóc nhìu hơn!
“oa oa oa!!!! Tên đáng gét!!!! Hức hức!! sao you tới trễ vậy hả?” tâm trạng của nó như vỡ òa, trách móc!
Hắn nhìn nó, tim hắn thắt lại, gương mặt nó đầy vết thương, có cả máu nữa, tóc nó thì bị cắt nham nhở ………….điều làm hắn đau hơn là……….nó đang khóc!!!!
Hắn nghiến răng, trừng mắt nhìn bọn chúng!
“tụi bây!!! Tụi bây phải chết!!”
Rồi hắn xông lên như một con thú dữ, bên ngoài , ĐĂNG chạy vào, cởi trói cho nó! Cậu ko biết nói j , bởi cậu biết vì cậu mà nó ra nông nỗi vậy!
……….
Trở lại 1 tiếng trước,
“ĐĂNG!” VÂN chạy vào phòng hội trưởng, có lẽ lương tâm đã ko cho phép cô làm ngơ chuyện VI hành hạ nó, cô quyết định nói cho ĐĂNG biết!
“ hả?” ĐĂNG bất ngờ!
“ TINH MI……….TINH MI……..hộc hộc!!”
Nghe đến tên nó, ĐĂNG liền sốt sắng, hôm nay nó đã nghỉ học ko phép!
“ TINH MI bị VI bắt , bây giờ đang ở nhà kho phía sau trường!! cậu……….cậu mau…………”
“RẦM!”
“cái j?” hắn đạp cửa xông vào, hồi nãy đi ngang qua phòng hội trưởng, hắn đã vô tình nghe đc!!!
“cô nói cái j? đứa nào dám đụng tới MI?” hắn thô bạo, nắm vai VÂN mà hỏi! vậy là linh cảm của hắn đúng sao?
“ cậu ấy……… cậu ấy!!!! vì tuần trước, do MI mà cậu đánh ĐĂNG………..nên…. VI nói là muốn trả thù cho ĐĂNG!!!” VÂN nói giọng run run.

---------------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite yeutruyen.mobi. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
yeutruyen.mobi - Thế giới đích thực trên di động.
---------------------------------

“khốn nạn!” hắn hét lên, buông VÂN ra một cách thô bạo!
“ cô ấy mà bị j …………thì tôi ko tha cho mấy người!” hắn nói xong rồi bỏ đi!
ĐĂNG liền chạy theo thì bị VÂN nán lại….
“mình…………mình xin lỗi!!!! một phần là do mình!!!!! Cậu ………..làm ơn tha cho VI nhaz!!! Vì yêu cậu nên VI mới…………” VÂN nức nở!
ĐĂNG hất tay VÂN ra, cậu ko nói j, bỏ đi!
…………………………….
Hiện tại,
“cậu buông ra đi! Đừng chạm vào MI!” hắn hất tay ĐĂNG ra khỏi người nó.
Hắn bế nó lên “ vì cậu mà MI bị vậy! cậu ko có tư cách đụng vào MI!” nói xong, hắn đưa nó tới bệnh viện!
ĐĂNG điếng người, hắn nói đúng, vì cậu mà MI ra nông nỗi như vậy!
“ĐĂNG…….cậu…….”
ĐĂNG ngước lên , thì ra là VI!!
“ cậu……..cậu…….thực ra mình làm vậy chỉ vậy cậu thôi!!!! Mình………. mình!!!!!” VI lắp bắp, hồi nãy may là nhỏ trốn kịp, ko thôi chắc cũng bị hắn xử!
ĐĂNG liếc nhỏ, lạnh lùng, nhỏ khẽ run lên.
“BIẾN!!” ĐĂNG hét lớn.
“cậu……………..cậu ……….làm ơn mà! Đừng đới xử với mình như vậy!! làm ơn đi!!!! Cậu biết mình yêu cậu mà!làm ơn!!!” VI chạy lại, ôm ĐĂNG từ phía sau!
“yêu tôi!!!” ĐĂNG cười khẩy, “ thật là một sự sỉ nhục đối với tôi!” ĐĂNG ngữ khí lạnh lùng, hất tay nhỏ ra rồi bước đi!
VI như một cái xác ko hồn sau khi nghe câu đó!!!!!!!!!! Sỉ nhục sao? Rồi nhỏ bất lực nhìn ĐĂNG bước đi!
Trong người ĐĂNG như có một cái j đó trỗi dậy, một con mãnh thú, lạnh lùng, tàn bạo, thủ đoạn!!!!!
“MI! cậu phải là của mình!!” ĐĂNG khẽ nói rồi bước đi!
…………
3 ngày sau,
Nó vẫn còn đang nằm trong bệnh viện, gia đình nó biết chuyện đã báo cảnh sát bắt VI!
Từ hôm nó nhập viện, hăn luôn bên nó 24/24, luôn dõi theo nó!
Bác sĩ nói vì nó bị bỏ đói, bị đánh đập , ko những vậy còn bị shock nặng nên nó phải ở lại bệnh viện để theo dõi!
Nó đã bất tỉnh từ lúc hắn đưa nó vào đây, trước khi ngất đi nó còn khẽ cười nói “cám ơn!! Đồ đáng gét!!”.
Đã 8h tối rồi, hắn ngồi tại giường bệnh của nó , mong nó tỉnh dậy biết bao!
Nhìn những vết thương trên gương mặt nó, hắn quặn đau, mong người bị đánh , người phải chịu nỗi đau này là hắn.
“làm ơn! Tôi xin em! Tỉnh dậy đi!” hắn khẽ hôn lên tay nó!
“ưm……..đồ….đáng………..gét!!!” nó khẽ nói, đoi mắt vẫn nhắm chặt!
Hắn như người đi giữa sa mạc tìm đc nước! hắn vui mừng! nó tỉnh dậy rồi sao?
“TINH MI! anh đây!” hắn nắm chặt tay nó!!
“ưm……………..cứu tôi……….cứu tôi!!!! Tên đáng gét!!!! Tôi sợ lắm…………….đau quá đồ đáng gét ơi………….tụi nó đánh tôi kìa……………….làm ơn……..tôi đau lắm!!!” nó nói sảng, mắt vẫn ko mở ra!
Trên gương mặt hắn khẽ rơi một giọt nước mắt, tim như chết đi khi nghe nó nói………khóc!!!!! Hắn đang khóc sao? Một thằng con trai……………. Đang khóc!
“ tôi…………tôi…….xin lỗi em!!!!!” hắn nắm chặt tay nó, giọt nước mắt của hắn rơi vào tay nó!

Chap 19

“nè……đáng gét!!! Ai….làm you…..khóc vậy”
Nó khẽ mở mắt, trong mơ, hình như nó nghe tiếng hắn, mới mở mắt thì đã thấy hắn ngồi khóc!!
Đôi mắt hắn mở to, nó ko nói sảng, nó….nó đã tỉnh dậy!!!!!
Hắn vui mừng đến nỗi đơ cả người! hắn đang mơ sao?
“ưm…..tui…..khát!!!” nó nói với giọng yếu ớt! bây giờ, đến cả mắt nó mở còn ko nổi!
Hắn bừng tỉnh, “anh……..anh lấy nước cho em!!!!”
“khoan!!” nó kêu hắn lại.
Nó đưa tay sờ gương mặt hắn, “sao you…………… gầy quá vậy?..... you đang khóc hả? đừng …………khóc nhaz!!” nó yếu ớt đưa tay lau nước mắt trên mặt hắn!!
“ cám ơn em!”hắn khẽ hôn lên trán nó!
Cám ơn? Hắn lại cám ơn nó!! ở buổi tiệc sinh nhật , hắn cũng đã cám ơn nó! Hắn cám ơn vì cái j?
“em đợi anh một tí!! Anh đi lấy nước cho em!!”
Nó nở một nụ cười yếu ớt nhìn theo bóng hắn!
1h sáng, cả nhà đến bệnh viện khi nghe hắn nói là nó đã tỉnh dậy!!( hắn và gia đình nó thân thiết rồi đấy!!!keke!!)
“con gái!” mẹ nó mở cửa phòng, chạy vào ôm nó.
Bỗng nó cũng rưng rưng, nước mắt trào ra, nhưng vì còn đang yếu nên nó ko nói đc j ngoài hai 4 chữ “con xin lỗi mẹ!”. ít nhất bây giờ nó còn gia đình bên cạnh…….ừm………….còn có hắn nữa chứ!!!
1 tuần sau, nó đc suất viện!
Nó đến trường với mái tóc ngắn xù, trông nó ngộ ngộ nhưng lại dễ thương vô cùng!( hic! Tóc nó bị con VI cắt hết rồi!!)
Đang bước vào thì nó cảm giác cặp nó bị nhấc bổng lên!
“để anh xách cho!” quay lại thì nó thấy hắn, tay đang cầm cặp của nó!
“ sặc! tui tự làm đc mà!” nó với tay lấy lại cái cặp!
“ nghe lời chút đi!!! Em còn yếu mà” hắn vẫn ko lung lay!
Nó xụ mặt xuống, chu mỏ đáng yêu! * yếu j chứ! nguyên một tuần ở nhà chán thấy mồ!!*
Rồi nó nhớ tới ĐĂNG! Ko bik giờ này ĐĂNG như thế nào, cả con NHƯ nữa! “ừm………tui đi đây một chút!!”
Như đoán đc ý nó, hắn nắm tay nó lại.
“ ĐĂNG…………… cậu ấy………………..nghe nói đi du học MĨ rồi!!!” hắn khá lúng túng!
“sao?” nó bất ngờ!
“sau vụ của em, anh ko thấy cậu ấy nữa!!! hình như cậu ấy đi du học rồi!!” hắn gãi đầu!
“vậy……….vậy à?” nó buồn, nó mất đi một người bạn thân rồi sao? Nước mắt nó lăn dài trên má! Tên ĐĂNG đáng gét!! Sao đi mà ko chào nó chứ?
“đừng mà!! Làm ơn đừng khóc!!!” hắn bối rối!! lau nước mắt cho nó!! Hắn thực sự ko muốn nhìn thấy nó khóc tí nào!!
“ừm!! tui ko sao?” rồi nó nghiến răng “hừ!! tên đó đi mà ko chào!! Đợi khi hắn quay lại đi!! Tui sẽ xử hắn!!!” nó hùng dũng tuyên bố!
“hì!!” hắn cười trước vẻ con nít của nó!!
Nó và hắn típ tục bước trên sân trường đầy nắng, ko gian bình yên, như chờ đợi một cơn bão khác ập tới!
…………………….
“CHÀO MỪNG BẠN MI TRỞ LẠI VỚI 11B15”
Mới vào lớp nó đã bị đập vào mắt cái băng rồi màu đỏ in dòng chữ to đó!
Rồi tụi bạn của nó chạy lại ôm nó………….làm nó mới khỏe mạnh cũng muốn bệnh trở lại!!!!!
Con NHƯ từ trong đám bạn nó chạy ra, (NHƯ và nó học khác lớp!) ôm nó rồi khóc nức nở!!!!
Nó hơi bị ngán ngẩm…………….con bạn nó hình như thái hóa!!!! Nó đâu phải vừa chết đi sống lại đâu?
“ưm……..ngoan ngoan nín nào!!!” nó vỗ lưng con bạn của nó!!!!
……………………………………
3 ngày nữa trôi qua, nó hơi thấy trống văng bởi sự thiếu vắng của ĐĂNG!
Nhưng …………quan trọng là……….bài vở của nó!!!!!!! Nó nghỉ gần 2 tuần chứ đâu ít!!!!
“haizzzzzzz!!! Ko muốn làm đâu!!! Hờ hờ!!!” nó gục đầu xuống bàn trước đống bài tập đầy ắp!!!
“cộc! cộc!!” là tiếng gõ của!
Nó ngạc nhiên!! Nếu là anh nó thì anh nó đã………………….đạp cửa xông vào rồi!!! còn papa mama thì ko bao giờ vô phòng nó!!!!
“ờ!!!! Vô đi!!! Cửa ko khóa!!!” nó nói vọng ra.
Cánh cửa đc mở………………nó ngạc nhiên ………………là ……..là hắn!!!! hắn làm j ở đây?
“you……….you!!!!!!” nó lắp bắp trước sự xuất hiện của hắn trong nhà mình!!!
“đừng ngạc nhiên vậy chứ? ba mẹ em cho anh vào rồi!!” hắn nhăn mặt trước sự bất ngờ của nó!( hê hê!!!!!! Ko chừng papa mama nó coi hắn là con rể rồi ko bằng!!hắc hắc!!!)
“nhưng you làm j ở đây?” nó thắc mắc!
Hắn tiến lại chỗ của nó, lấy đống sách vở trên bàn nó, lật qua lật lại.
“à!!!! Anh đang tính làm gia sư………..miễn phí!!” hắn bình thản, mắt vẫn dán vào vở của nó!
“gia ……gia sư!!!” nó ngạc nhiên!!! Hắn…….con của tỉ phú mà phải đi làm gia sư sao?
“haizzz!!! Em ngốc hay giả ngốc đây!! Thành tích học tập của em tệ quá!! Anh làm gia sư miễn phí em còn ko muốn sao?” hắn nói với giọng trách cứ!
Nó hơi xấu hổ trước lời hắn nói…………. Nó ngu tới vậy seo? ờ mà…….ngu thiệt!!!!!
Thôi thì……chỉ có hắn mới cứu đc nó thôi!! Hắn học lớp 11B1, giỏi nhất khối!!!! ok!! Có thể tin tưởng đc!!!!

Chap 20

Đã đc 1 tháng hắn làm gia sư cho nó! Hắn dạy hay lắm nhaz!!! Thành tích của nó tăng lên đáng kể! từ vị trí bét trong lớp!! bây giờ nó cũng lên hạng giữa rồi!! nhưng có vẻ hắn vẫn chưa hài lòng, ngày ngày vẫn đều đặn dạy nó với mong muốn là nó phải hạng nhất!!
“ko đc!! Em làm sai rồi!! làm lại đi!!” hắn trả lại nó quyển vở!!
“ừm!!!! mệt quá à!!!! Nghỉ 5 phút nhaz “thầy”!!” nó làm nũng!!
“ok!!” hắn ko bao giờ thoát đc chiêu đó của nó!!!
Đc ngồi nghỉ, nó ngồi suy nghĩ vu vơ……..bỗng nó nhớ ra một chuyện!!
“ừm…….you nói hơn tui 1 tuổi……….vậy tại sao you lại ở lại lớp vậy?” nó hỏi!!
Hắn nhìn nó.
“em muốn biết sao?”
Ko ngần ngại nó gật đầu!!
Hắn khẽ cười rồi chậm rãi kể nó nghe cho nó cái quá khứ ko mấy tươi đẹp của mình!!
………………………………….
13 năm trước,
Hắn, con của một tỉ phú, từ nhỏ sống trong sự giàu sang sung sướng, người ngoài nhìn vào cứ nói rằng hắn thật may mắn khi đc sinh ra trong một gia đình như vậy!!! nhưng có ai biết đc ………………gia đình hắn ko hề đẹp đẽ như bề ngoài của nó!!!
Mẹ hắn cưới ba hắn cũng chỉ vì tiền, bà đã dùng hắn để ràng buộc ông!!! Vì vậy từ nhỏ hắn đã phải sống trong sự hắt hủi của mẹ bởi dưới mắt bà hắn chỉ là công cụ để bà rút tiền của ba hắn!!! nhưng ba hắn thì khác, ông vẫn yêu thương hắn , xem hắn là cả cuộc sống của mình!!!
Rồi một ngày, bà ta công khai chuyện đang ngoại tình với tên quản gia trong nhà!!!
“ cô…………..cô nghĩ j mà lại làm chuyện đáng xấu hổ như vậy hả?” ba hắn giận dữ!!
“thì sao nào? Tôi đã sinh cho ông một đứa con trai rồi còn j ? ông đã có người nối dõi! Tôi đáng đc nhận tự do chứ” mẹ hắn nói với giọng chanh chua!
“ cô………..cô!!”
“tôi thì sao?”
“thật là mất mặt mà!!!!” ba hắn như bỏ cuộc, ông quay đi, che giọt nước mắt đang lăn trên má!!!
……………….
Họ đâu biết rằng hắn đang đứng ở ngoài cửa, nghe hết tất cả, hắn cố gắng lấy tay che miệng lại nhằm nén lại tiếng khóc!!
“hức hức!!” hắn đã ko làm đc!!!!
Mẹ hắn nghe thấy, liền mở cửa, lôi hắn vào.
“hừ!! ông dạy con như vậy sao? Người lớn nói chuyện mà dám nghe lén sao?” rồi bà tức giận ném ly nước xuống sàn!
“choang!” tiếng li vỡ vang lên chói tay.
Mặc dù ba hắn đã nhanh chóng che cho hắn, nhưng một mảnh vỡ vẩn đâm vào tay hắn!
………………………………………………
Nói tới đây hắn liền săn tay áo lên cho nó coi cái vết sẹo năm nào!!!
Hắn đang tính típ tục kể thì………
“thôi!!! Stop!!! Tui…tui ko muốn nghe nữa đâu!!” nó cúi mặt xuống xấu hổ!!
Nó tự trách mình! Nhiều chuyện làm chi để bây giờ hắn phải khơi lại nỗi đau!!!!!
Hắn cười , xoa đầu nó!!
“ vậy anh tóm tắt lại vậy!!!”
“ đừng!!! tui ko……” nó từ chối!
Nhưng hắn vẫn típ tục!
“ 2 ngày sau bà ta bỏ đi với tình nhân!! Và……..đã chết trong một vụ tai nạn!!! ba anh sau khi nghe tin, đã lao vào công việc để xóa đi hình ảnh bà ta!” hắn khẽ nhắm mắt lại rồi típ tục “ em tin nổi ko? Anh biết …………ba anh giờ vẫn còn iu bà ta!!!”
Nó tròn mắt!!!!
“yêu……..yêu sao?”
“đúng vậy!!! ông ta lao vào công việc , quên luôn đứa con này!!” hắn nói trong khi vẫn cười, nhưng sao nó thấy nụ cười đó chua xót quá!!!
“sau đó……….anh bị trầm cảm 1 năm đến khi đi học lại thì cũng như cái máy vô hồn!!!! vô hồn…………..đến khi gặp đc em!!!!”
“ hả?......hả?” nó ngạc nhiên!!
“hì!! Ko có j!!! học típ đi!!!” hắn quay mặt đi!
Nó khẽ ôm hắn từ phía sau!!!!!
“nè!!! You…………you buồn lắm phải ko? You…………you khóc đi!! Khóc đỡ hơn đó!!” nó nói, nó ko ngờ nó lại có thể nói như vậy trong khi nó cũng là người hay kìm nén khi có nỗi buồn!!!
“em lo cho anh à? Vui thiệt!” hắn mỉm cười !!
“sặc!! tính an ủi you…….vậy mà!!” nó hụt hẫng , rút tay lại thì hắn giữ tay nó lại!
“ko!!! Đừng buông ra!!!”
Nó im lặng trước hành động đó của hắn!
“ 13 năm…….13 năm rồi!!! mới có người ôm anh!!! Vui thiệt!!!” hắn cười xòa!!
Nó cười, ko ngờ người như hắn đôi khi cũng yếu đuối thiệt! con người mà, luôn có phần yếu đuối trong người, chỉ đợi có cơ hội là nó sẽ bao trùm lấy họ!!!
Mặc dù ôm hắn từ phía sau, nhưng nó biết hắn đang cười , có thể rất tươi là đằng khác!!!! Nó cũng cười!!!
10 phút trôi qua ………………….nó ………ngủ trên lưng hắn hồi nào ko hay!!!
(sặc!! TINH MI à!! Cô có thực sự đang an ủi người ta ko?)
Hắn khẽ bế nó lên giường ngủ, trông nó cứ như thiên thần khi đang ngủ, gương mặt nó bình yên như chưa từng có j xảy ra!!!
Hắn khẽ hôn lên trán nó.
“ nhóc!! Anh………yêu em!!!!”
Có lẽ từ lúc ở bệnh viện, hắn đã phát hiện ra cảm giác hắn dành cho nó ko còn đơn thuần là thích nữa……….mà là yêu!!! Yêu thực sự!!!!!
Xong, hắn cũng khẽ bước đi, công việc gia sư có lẽ hôm nay là quá đủ rồi!!

Chap 21

Một ngày chủ nhật đẹp trời, đối với nó , chủ nhật mà đc lăn qua lăn lại trên giường thì thật là……………..sướng nhaz!!!!! Giống như đang ở thiên đường vậy!!!!!!
“ tin…………tin………..”
Chợt dưới nhà nó, tiếng còi xe kêu inh ỏi!!!!!
Nó lấy gối bịt tai lại, theo chủ nghĩa “im lặng là vàng”,bơ đi cho lành!
“ tin…………..tin………….” lần 2
“tin………..tin…………..” lần 3
“tin…………….tin……………” lần 4
“CÁI TÊN PHÁ LÀNG PHÁ XÓM KIA!! MI KO NGỦ THÌ ĐỂ NGƯỜI TA NGỦ, LÀM GÌ MÀ MỚI SÁNG SỚM BẤM CÒI INH ỎI VẬY HẢ? CÁI ĐỒ PHÁ ĐÁM! CÁI ĐỒ VÔ DUYÊN! CÁI ĐỒ MẤT NẾT! CÁI ĐỒ CHẾT TIỆT! #$$*^$$&&#*%%........” nó thu hết nội công, đạp tung cửa sổ, ló đầu ra, tuông nguyên một tràng!!!!!
“ái chà!! Theo anh đc biết thì bây giờ là 10h sáng, ko còn “sáng sớm” đâu nhóc à!”
Nó giật mình, ra là hắn!!!!! nó bất giác đỏ mặt!!!
“ưm…….thì tui…mà……you làm j ở đây?” nó gãi đầu , lơ qua chuyện khác!!!!
“ thay đồ!! Rồi theo anh!!” hắn nói!
Nó ngó cái giường trong phòng nó, rồi nhìn hắn!!!! hiazzzzz!!! Nó đang buồn ngủ mà!!!! Nhưng vì hồi nãy nó lỡ miệng c-hử-i hắn…...........haiz!!!!! đi thay đồ vậy!!!!
“đợi tui 30 phút!!” nó nói vọng ra rồi lao vô nhà WC chuẩn bị!!!!
Hắn cười, lắc đầu!! TINH MI à! Chừng nào em mới trưởng thành nổi đây!
30 phút sau, nó bước ra với quần short màu đen và áo hình panda màu xanh lá cây!!!!
“WOW” nó thốt lên!!!
Hồi nãy nó ko để ý đến cái xe mà hắn chạy tới ………………..một chiếc mui trần màu đỏ!!!!!nó thích mui trần nha!!!!!
Rồi nó nhìn hắn! hôm nay hắn cũng trông khá bụi với quần jean áo thun !!!!! nhìn vào có khi nghĩ hắn và nó là một cặp!!!!!
Hắn chở nó ra một vùng ngoại ô……..gần cái nơi mà hắn tổ chức sinh nhật lần trước!
Hắn dừng xe trước một cái cổng lớn, khá cũ kĩ!!!!
“nè! Em cầm giùm anh!!” hắn đưa cho nó một cái giỏ!!!
Nó ko hỉu j cả , vẫn làm theo!!!
Hắn khóa xe, rồi tiến tới cái cổng….mở ra!
Nó như lóa mắt cái cảnh trước mặt!!!!
Một đồng cỏ bao la……………rộng quá!!!! Trong cái thế giới đất chật người đông như vậy mà vẫn còn một vùng đất rộng vậy sao?
Từng ngọn cỏ cứ đung đưa theo gió, nhìn như sóng biển!!!!! nơi này cứ như là hứng trọn nắng của mặt trời!!!!! đẹp quá!!! Vẻ đẹp khiến nó chôn chân tại chỗ!!!!
“vào thôi!!” hắn nắm tay nó, bước đi!
Nó vô thức bước theo hắn! đôi mắt vẫn dán vào khung cảnh phía trước!!!!!
Hắn trải thảm, bày biện đồ ăn lên.
“picnic sao?” nó hỏi hắn!!!
“ngốc! chứ em nghĩ là j?” hắn nhéo má nó!!
“ưm!!!! Đau!!” nó khẽ nhăn mặt! “ nhưng tự nhiên đi picnic là sao?”
Hắn nhìn nó, cười!!!
“hôm nay là sinh nhật mẹ anh!!” hắn nói!
Nó liền im lặng!!!!!!! phụ hắn bày đồ ăn ra! Cái bản tính nhiều chuyện đúng là ko trị nổi mà!!!
Cuối cùng cũng xong! Giờ nó mới để ý, trên thảm có rất nhìu đồ ăn, nhìn rất ngon mắt!!!
Nó cầm một miếng bánh lên ăn!!
“ngon ko?” hắn hỏi nó, hồi hộp đợi câu trả lời!
“ưm……….ngon!!” nó gật gù!
Hắn mỉm cười, sỡ dĩ hắn hỏi vì tất cả món ăn ở đây đều là tự tay hắn làm!!!!
Nhớ lại lúc sáng,
…………………………………
Tại nhà hắn, trong bếp…..
Hắn cầm dao cắt 10 lần thì 9 lần xém trúng tay!
Nướng bánh thì xém bị phỏng tay!!!!
Cầm dĩa thì xém rớt trúng chân!!
Hắn nhăn mặt khổ sở cầu cứu bà quản gia! Nhưng nhất quyết ko cho bà đụng tay vào, chỉ cho phép bà đứng ngoài chỉ bảo!!!!!
Trong lúc chiên thịt thì………. “phùng!!!”
Một ngọn lửa bốc lên, xém làm cháy cả lông mày của hắn!!!!
…………………………………
Hiện tai,
Nhớ lại chuyện hồi sáng làm hắn khẽ rùng mình!!! Hắn ko ngờ việc bếp núc lại khó tới vậy!!!!!
“you ko ăn à?” nó hỏi khi hắn cứ ngồi nghĩ ngợi j đó!!!
“à!! Ăn chứ!!!” hắn cười tươi!!
“hì!!” nó cười với hắn!
Nó ngồi ngắm cảnh, chỉ có cỏ và cỏ…….tại sao lại đẹp vậy nhỉ!!!!!!
Nó cởi giày ra, cảm nhận trừng cọng cỏ mềm!!!!
Nó nằm xuống, hương cỏ xộc vào mũi nó, vài cọng cỏ vuốt gương mặt nó làm nó thấy thích thú!!!!
Hắn thì khác, hắn ko ngắm cảnh………..mà là ngắm nó!!! Nhìn nó nhắm mắt tận hưởng………………..hắn chỉ mong giây phút này là mãi mãi!!!!!
“một con vịt xòe ra hai cái cánh
Nó kêu rằng cáp cáp cáp cạp cạp cạp!!!” đt reo lên.
Nó cầm đt lên!!!! Gương mặt nó bất ngờ!!
“MI! chuyện j vậy?” hắn lo lắng!!
“là…… ĐĂNG!!!” nó cười tươi nhìn vào màn hình!!!
“alo!!” nó nhanh chóng bắt máy!!
“cụp!!” hắn giật đt thoại của nó, cúp máy!!
“you…….you làm j vậy!!!” nó shock trước hành động đo!!!
“làm ơn!!!! Đừng chơi với tên ĐĂNG đó nữa!!!” hắm mím môi, gương mặt đau khổ khi nói những lời này!

Chap 22

“làm ơn!!!! Đừng chơi với tên ĐĂNG đó nữa!!!” hắm mím môi, gương mặt đau khổ khi nói những lời này!

Nó nhìn hắn, chớp chớp mắt!!!!
“tại sao chứ?” nó thắc mắc!!
Hắn quay đi tránh đôi mắt đó, hắn lưỡng lự ko biết có nên nói cho nó biết hay ko? Nhưng………có lẽ chưa đến lúc!!!! Bây giờ hắn chưa chắc chắn!!!
Hít một hơi, hắn quay lại , xoa đầu nó, cười nói!
“bây giờ ko nói đc!!!! Chừng nào thích hợp anh sẽ nói!!!”
Rồi hắn bước đi! * xin lỗi em!!!! Chuyện của ĐĂNG anh ko thể nói đc!!!! Cậu ấy……*
“ĐỨNG LẠI!”
Tiếng hét làm đứt dòng suy nghĩ của hắn!
“you mà ko nói thì tui xử you đó!!!! Nói ko?!!!!!” nó hai tay chống nạnh, hăm dọa!
“HA HA HA !!!! em đòi xử anh sao?” hắn ôm bụng cười!!!
“thách tui à?” nó xắn tay áo lên , tiến về phía hắn!!
“vậy bắt đc anh trước đi hẳn nói!!” rồi hắn bỏ chạy!!
Nhưng hắn đã lầm, nó chạy nhanh hơn hắn tưởng!!!!!! vì từ nhỏ nó đã là một đứa phá phách trong trường!!! nên nó thường phải “chạy nước rút” để trốn giám thị!!!!!! Vì vậy mà level chạy của nó giờ thuộc hàng siêu cấp!!!
“a ha ha!!!! Bắt đc rồi nhé!!!” nó nhảy lên , chụp được hắn!!!
Bị nó đẩy, hắn té xuống…………..dẫn đến tình trạng bây giờ……….nó đang đè lên người hắn!!!!! ( mọi người tưởng tượng nhaz!!!!! Nhưng trong sáng chút xíu!!! Đừng đen tối quá , TINH MI, xử t/g mất!!!)
Hắn nhìn thẳng vào mắt nó, mỉm cười!!!! nụ cười như cái ngày lần đầu tiên nó gặp hắn………nụ cười như tỏa sáng!!!!!
“bây giờ thì em làm j tôi ?” hắn nói nhẹ tênh!
Nó đứng hình, nhìn hắn…………tim bỗng đập thình thịch, não đình trệ khi gương mặt hắn cứ tiến gần gương mặt nó!!!!
Hắn tính hôn nó sao? Sao nó ko chống đối? sao nó lại có cảm giác muốn hắn làm vậy? sao nó lại im lặng?................
Hằng vạn câu hỏi đc nó đưa ra, trong khi gương mặt hắn càng lúc càng gần!!!!!
Nó muốn j đây? Chẵng phải đã tự nhủ là bản thân ko xứng với hắn sao? Nó muốn j?
Nó ko biết! hoàn toàn ko biết! nó………nhắm chặt mắt lại!!!!


Hắn cười ,“ngốc!” rồi hôn vào trán nó!
Hắn đứng dậy, bước đi trên đồng cỏ bao la!!!!
Nó vẫn ngồi đó, mặt nó đỏ bừng, tim ko ngừng đập loạn xạ!!!!!! cảm giác hụt hẫng bao trùm nó!
Nó liền lắc đầu! nó muốn hắn kiss nó tới vậy sao?
“ chuẩn bị đi! Tôi đưa em về!” hắn ngoảnh mặt lại, nói!
“à………..ờ!!!” nó mấp máy môi!
Rồi như một đứa con nít, nó vụng về chạy theo hắn!
Chiều xuống, mặt trời như nhuộm cho đồng cỏ một màu cam quyến rũ! Bao trùm lên hai người bằng những tia nắng ấm áp!!!
Trong hắn và nó, đều đang len lỏi một cảm xúc ko tên!
…………………………………………..
Tại nhà nó,
“cám ơn you vì chuyến picnic!” nó nói!
“ ko ! phải là anh cám ơn em mới đúng! Vì đã cùng anh ăn sinh nhật của mẹ!” hắn nhẹ nhàng!
“à!! Còn một thứ nữa!!!!” nó nói rồi nhón chân, hôn vào má hắn!
“cám ơn vì đã giúp đỡ tui trong thời gian qua!!!” nó nói nhanh rồi chạy vào trong nhà, che đi gương mặt đỏ như gấc!
Đóng của lại, tim nó vẫn đập loạn xạ!!! nó đưa tay lên sờ môi nó……………..nó vừa làm j vậy chứ?
Nó chắc chắn câu nó vừa nói chỉ là cái cớ………..htaatj ra nó chỉ muốn hôn hắn!!!!
Nó………….thích hắn rồi sao? Nó cười …………. nó thích hắn! đúng! Nó thích hắn!
Nhưng nụ cười đó nhanh chóng chìm trong nước mắt!!!!!!! nó ko có quyền thích hắn!!! mọi chuyện đã đi quá xa rồi! nó phải làm sao đây?
…………………………………………….
Hai tháng sau, cuối cùng kì thi HKI cũng kết thúc!!
Đi thi về, nó thả mình xuống giường!!
“aaaaaaaa!!!!! Ka ka ka!!! Ngày thi cuối cùng cũng xong!!! Ka ka !!!! ta tha hồ ăn chơi!!! Ka ka!!!!!” nó phấn khích, hét lớn, lăn qua lăn lại trên giường!
“một con vịt xòe ra hai cái cánh
Nó kêu rằng cáp cáp cáp cạp cạp cạp!!” đt nó reo lên!
“alo!”
“hôm nay em thi đc ko?” là hắn!!
“hô hô!! Tui nói ko đc you tin ko?” nó nhăn nhở!
“khì……….” Hắn cười!
“à!! You có đi chơi với lớp tui ko? Lớp tui tổ chức đi cắm trại ở biển? đi ko? Tui đặt chỗ cho!!!” nó dồn dập!
“ em đi thì anh đi!”
“vậy là đi!” nó cười tươi!
“ừm!”
“ok!!! Chuẩn bị đi!! Mai là khởi hành!!!”
“hẹn ngày mai gặp lại!” hắn nói rồi cúp máy!
Nó típ tục tận hưỡng cái cảm giác lăn qua lăn lại trên giường!! ( các mem làm thử đi!! Vui lém!! Nhưng nên chắc là lúc đó trong phòng ko có ai!!! Chứ để ai thấy mất công người ta đưa vô viện thì khổ!!!!)
Oaaaaaa!!! Nó mong tới mai quá!!!! Ngày mai mau tới đi!!! Cho nó đc đi chơi nữa!! nó thích biển lém!!!!
Nó ngủ thiếp đi với sự hào hứng trong lòng!! Ko biết rằng ngày mai sẽ có một bất ngờ lớn cho nó!!

Chap 23

Tại sân bay,
Một chàng trai bước ra , phía sau là 4 người mặc vest đen! Gương mặt đẹp trai khiến bao cô gái mê mệt, nhưng ko ai dám lại gần bởi cái khí chất lạnh lùng tỏa ra từ người cậu khiến ai cũng phải sợ và tránh xa!!!
Một người đàn ông chạy lại, thì thầm vào tai chàng trai đó. Cậu khẽ nhếch mép cười, rồi nhanh chóng lái chiếc xe hơi đen nhoáng hướng ra biển!
*TINH MI! mình đã về!* nụ cười vẫn ko tắt trên gương mặt chàng trai đó, tốc độ của chiếc xe vẫn ko ngừng tăng cao!!!!!
………………

“WOW” nó thốt lên khi đứng trước biển!!
Cuối cùng cái chuyến đi gian khổ của lớp nó đã kết thúc!!! Nhưng ai khổ sở chứ ko phải nó vì suốt chuyến đi nó toàn ngồi dựa vào vai hắn mà ngủ!
Nhớ tới hắn, nó nhìn quanh thì thấy hắn đang bị bọn con gái lớp nó bao vậy!! nó ôm bụng cười, ai kêu làm hotboy làm chi?
Một hồi lâu sau, hắn cũng dẫn xác bước ra đc!!! Nó vẫn ko ngừng nhìn hắn cười!!
“ em cười j vậy?” hắn nhăn mặt hỏi nó!
“ HAHAHAHA!!! Đẹp quá khổ vậy đó!!!”
“khì……..” hắn ko biết nói j, đứng gãi đầu cười khì!
“e hèm!!!! Cứ như tui là khỏe, ko xấu ko đẹp!!! khỏe thân!!!” nó hất mặt, ra vẻ tự hào về “nhan sắc” của mình!
“ ko đâu! Em đẹp mà!” hắn trìu mến nhìn nó nói!
“hở……hả?” nó trố mắt nhìn hắn, bất ngờ!!
“ ko………ko có j!!! đi thôi!! Bạn em đi nhận phòng rồi kìa!!!” hắn bối rối, gãi đầu xong cầm vali bước đi!!!!
Nó ko hỉu j! chạy theo hắn!!!!
Hôm đó, lớp nó ko đi chơi nhìu vì nhìu người còn bị mệt sau chuyến đi dài!!!!
Chiều, hắn cùng nó đi trên bãi biển!!!!
Ánh hoàng hôn phủ lên bãi biển một màu cam lấp lánh!!!! Khiến nó cứ vừa đi vừa nhìn xuống bãi cát ngắm cái thứ màu cam đó!!!!!
A! một con ốc biển đang bò! Thế là nó chạy theo!!!! ồ!!! Có cả cua nữa, thế là nó chạy theo con cua!!!! ở đây có sao biển ko ta? Thế là nó bước chân xuống biển tìm sao biển!!!!!!! cứ như vậy, nó lạc mất hắn!!!!!
Hiện tại, nó đang đào cát lên tìm mấy cái vỏ ốc về làm đồ lưu miệm!!!!
Bỗng nó một bàn tay đưa ra trước mặt nó một cái vỏ ốc tuyệt đẹp!!!!
Nó sáng mắt, ko suy nghĩ chộp lấy vỏ ốc!!
“cám ơn nhaz!!! Oa! đẹp quá!!!!...............cậu…..!!” nó ríu rít, cho đến khi ngước mặt lên!!!
“chào cậu! TINH MI! lâu rồi ko gặp!!!” chàng trai ấy mỉm cười!
“ĐĂ……ĐĂNG!!!” nó lắp bắp!!!
ĐĂNG từ tốn ôm nó!!! Nó gần như bất động!! một phần vì ngạc nhiên, một phần vì……….nhìn ĐĂNG rất khác!
làn da ngăm đi, khác với làn da trắng hồi đó, làn da mà nó vẫn hay ghen tị với ĐĂNG!!! Nhìn trông khỏe mạnh hơn!!!! Nhất là………….từ ĐĂNG tỏa ra khí cứ như là bắc cực!! lạnh như băng!!! Ánh mắt đầy lạnh lùng, mặc dù đang cười với nó, nhưng nó vẫn thấy xa lạ!!!!! có phải là ĐĂNG ko? Hay là người giống người!!!! cứ như nó ko quen ĐĂNG!!!!
Một bàn tay kéo nó ra khỏi vòng tay của ĐĂNG!
“cậu…………..!!!” hắn cũng bất ngờ với người đứng trước mặt! đây cứ như ko phải là ĐĂNG!!

Lên Đầu Trang

Trang 3



.:TRANG CHỦ:.
Copyright © 2013 YeuTruyen
1961
Polaroid