wap doc truyen teen


Click like để ủng hộ wap nhé <('-')>
ĐỒ CỦ TỎI ANH THÍCH EM
Xuống Cuối Trang

- Bạn nam sẽ cõng bạn nữ suốt quãng đường đi, đầu tiên là đi qua 1 con đường rất trơn và đầy nước, kế tiếp là "rừng banh" tại đây bạn nữ sẽ chỉ hướng đi cho bạn nam để không phải đụng đầu vào những trái banh bóng rổ được treo lủng lẳng, ở chạm cuối bạn nữ vẫn tiếp tục chỉ hướng cho bạn nam đi tiếp và đạp bể quả bong bóng của lớp mình. Nếu như lớp nào đến đích sớm và đạp bể bong bóng trước lớp đó sẽ thắng. Vì vậy bây giừ chúng ta sẽ chọn ra 1 nam và 1 nữ.

- Thưa thầy… em đề nghị bạn Á Hiên và bạn Ấn Quân ạ, 2 bạn ấy chơi với nhau từ nhỏ cho nên rất hiểu ý nhau ạ - Duy phát biểu và cười khoái chí.

- Nè…mài bị điên hả tại sao lại ghép tao với nhỏ "củ tỏi" đó vậy? – Quân hét

- Ông nói cái gì hả đò đầu heo – nó nhìn Quân hét.

- Yaaaa….bà tưởng tui thích thú lắm khi cõng 1 con "vịt củ lùn" nặng gần 50kg trên lưng hả, còn gì thân ngọc ngà của tui – Quân nói.

- Ông tưởng ông có giá lắm hả, tui thà đi xe lăn chứ hôk lên lưng cho ông cõng.

- Bà…bà…- Quân cứng họng

- Được rồi, vậy thì Quân và Á Hiên sẽ tham gia trò chơi này để 2 em xây dựng lòng đoàn kết với nhau – thầy nhìn 2 đứa nó nói.

- CÁI GÌ?.... - nó và Quân hét lên trong tiếng cười và bàn tán của lớp

- Thầy ơy, em mà cõng con nhỏ đó chắc sao buổi cắm trại em "lết" đi học quá- nó nhìn thầy than vãn.

- Yaaaaa…ông có tin tui tát ông 1 cái là bay qua Thái du lịch hôk hả?. - nó tức tối hét lên.

- Chưa gì đã khủng bố tinh thần em rồi hix...hix... - Quân ngu ngơ giả vờ ngây thơ haha

- Im lặng, hôk nói nhiều, khẩu hiệu của đợt cắm trại lần này là "Đoàn Kết" cho nên thầy sẽ xem 2 em thể hiện thế nào – thầy dằn giọng. (giống bà quá, nhớ bà gê ^^)

Trước quyết định của thầy nó và Quân hôk có sự lựa chọn khác, nó gục mặt xuống tức tối còn Quân thì đè cổ Duy xuống với cái tội phát ngôn bừa bãi.

- Còn về phần thi thời trang thì có lẽ lớp ta hôk cần phải lo nhiều vì về phần này thầy sẽ giao cho Ấn Quân và Minh Trường (tên của Kent đó ^^) Quân ngồii hết mặt lên đắc chí Kent vẫn nhìn ra ngoài sân hok ý kiến.

- Còn về hát nhạc thì…các em thấy sao??? – thầy hỏi.

- Em sẽ hát ạ. – Quân bỗng nhiên dứng dậy xung phong.

- Hứ…xấu mà còn thích chơi nổi – nó thầm nghĩ.

- Được, vậy hát nhạc sẽ do Quân đảm nhiệm…đột nhiên.

- Em muốn có them 2 bạn tham gia cùng với em ạ. – Quân nhìn nó rồi cười 1 cách bí hiểm làm nó sởn cả gai óc.

- Là bạn nào? – thầy hỏi

- Là bạn Minh Trường và lớp phó văn nghệ ạ.- Quân nói dứt khoác.

- Cái gì??? Tên này đang nghĩ gì vậy Kent đó giờ đâu bao giờ thích mấy cái trò này tại sao ông ấy lại chọn Kent chứ? Hắn đang có ý đồ gì với Kent đây? – nó thầm nghĩ và lo lắng.

Kent vẫn hôk nói gì, chỉ có mấy đứa trong lớp đang bàn tán xôn xao vì những lời nói của Quân.

- Woa…2 hot boy cùng nhau hát thì lớp mình thắng chắc rồi….tui phải quay lại làm kỉ niệm mới đc….Cái này hay à….Ôi, tui mong đến hôm đó quá…. - cả lớp xôn xao.

Thầy nhìn qua Kent và hỏi:

- Minh Trường, em thấy đề nghị của Quân thế nào???

……..Kent nhìn xuống Quân với 1 ánh mắt vô cảm rồi quay lên nhìn thầy.

- Sao cũng được ạ, em hôk có ý kiến – Kent nói và tiếp tục nhìn ra ngoài sân.

- Hả???mình có nghe lầm hôk, Kent đồng ý hát ư, ôi mẹ ơy cái qái quỷ gì đang xảy ra vậy nè chờy….Tất cả chỉ tại tên đầu heo chết tiệt làm Kent hôk lối thoát hix…tội ngịp Kent quá – nó nghĩ thầm, còn Quân thì nở 1 nụ cười đắc chí và bí hiểm.

-

Thế là ngày cắm trại đầy mong đợi cũng đã đến, hôm nay trường của nó rất đông đúc và vui nhộn, cũng như bao lớp khác cả lớp nó sẽ cũng cùng nhau dựng trại.

- Nè, hay mấy đứa mình dựng trại giống kiểu như vậy đi nhìn đẹp lắm nè – Ngân tổ trưởng tổ 1 nói.

- TRỜI ƠI…bà dưng trại hay xây biệt thự vậy? sao bà hôk cắt hình cái "hoàng cung" đem ra đây rồi tui thiết kế lun – câu nói của Duy làm cả lớp cười ầm lên.

Bọn con trai thì dựng trại còn con gái thì trang trí trại, mặc dù làm việc giữa cái nóng mùa hè ôi bức nhưng tiếng cười tiếng nói đã thật sự xua tan đi mệt mỏi, nó ngồi chỗ sắp xếp lại bảng hiệu của lớp thì Quân tiến tới:

- Ê, "củ tỏi" trời nắng lắm lấy cái khăn này mà che lưng đi – Quân đưa cho nó 1 cái khăn màu đỏ chói với 1 vẻ mặt ngây thơ và hôk quên khuyến mãi thim 1 nụ cười baby.

- Tự nhiên tốt dữ vậy ta, hay đang có âm mưu gì nữa đây? – nó nhìn Quân với ánh mắt dò xét và nghi ngờ, nhưng trời nắng thật nên nó cũng lấy cái khăn của Quân đưa, đột nhiên.

- Được rồi, nào bây giờ thì…chúng ta hãy cùng nhau chiêm ngưỡng nhan sắc của "siêu nhân vịt cổ lùn" haha – Quân nói to và cả lớp nhìn nó phá lên cười thật to.

Bấy giờ thì nó mới hiểu đc lòng tốt của Quân, nó hôk nói gì chạy rượt Quân khắp sân trường.

-

- Aaaaa…đói bụng quá, bọn con gái đi mua cơm hộp ăn đi….ừ đúng đó con gái đi đi keke– đám con trai đồng thanh.

- Nè mấy ông là con trai thì phải biết ga lăng tí chứ, việc mua cơm xách nước là chuyện của mấy ông…9 xác – đám con gái cũng hôk nhịn.

- Thôi, đưng có cãi nữa để tui nói 1 câu công bằng cho, bây giờ hãy để cho "siêu nhân vịt cổ lùn" của lớp ta đi mua….ừh đúng rồi….haha….siêu nhân đi đi – cả lớp hưởng ứng lời nói của Quân nó thì hậm hực.

- Để mình đi với Hiên – Kent lên tiếng trước bao ánh mắt ngạc nhiên và trong số đó có cả nó và Quân.[/font]

Và nó cũng hôk dại gì bỏ qua cơ hội ngàn năm có 1 để đi cùng với Kent cho nên nó hôk đưa ra bất cứ ý kiến gì. Nó và kent bước đi, Quân đứng đó mắt dõi theo với ngọn lửa ghen tuông trong nòng, 1 cảm giác khó chịu mà Quân hôk hiểu vì sao.

--

- Bán cho cháu 45 hộp cơm ạ - nó nói trước ánh mắt kinh ngạc của bà chủ quán.

- Hôk phải mình cháu ăn đâu ạ, cháu mua cho lớp cháu thôi ạ - nó rối rít giải thix.

Bà chủ quán nhìn nó khẽ cười vì bộ mặt hốt hoảng, rối rít của nó.

- À…có 1 hộp cô nhớ bỏ nhiều ớt vào nha, ớt trái, ớt xay, ớt xa tế hay ở tiệm có ớt gì thì cô cứ bỏ vào hết đi ạ - nó nở 1 nụ cười bí hiểm.

- Lớp mình có bạn ăn ớt nhiều thế hả? – câu hỏi của Kent làm nó giựt mình.

- À…à…có chứ ăn nhiều lắm ăn nhiều đến mức lột lưỡi luôn cho nên bây giờ mới nói nhiều như thế…- nó tuyên huyên.

Kent khẽ mỉm cười như hiểu ra chuyện gì đó, tim nó như ngừng đập vài giây khi thấy Kent cười, cả 2 bước ra khỏi tiệm, bỗng nhiên Kent quay đầu về sao nhìn nó thì bất ngờ trước việc làm của Kent:

- Có chuyện gì hả Kent? – nó hỏi

- À…hôk có gì..đi thôi – Kent nói và 1 lần Kent lại nở 1 nụ cười bí ẩn.

Nó ngồi trên xe nhưng cả 2 hôk nói gì, nó lại nghĩ đến Quân, lúc trước khi đi chung với Quân hôk lúc nào Quân hôk nói chuyện nói nhiều đến mức nó phải nhéo 2 bên hông thì Quân mới thôi tám với nó, còn bây giờ cái im lặng nặng nề lại làm cho nó cảm thấy khó chịu.

- Mình phải nói cái gì bây giờ? Lâu mới có cơ hội thế này hôk lẽ cứ im lặng thế sao hix hix….Haizzzz…- nó thầm nghĩ và thở dài.

- Hiên ….ghét… mình lắm hả? – Kent ngập ngừng hỏi

- Hả..ả….sao…cái gì…- nó ú ớ

- Đâu có…ai nói thế Hiên hôk có bao giờ ghét Kent hết thật đó. – nó cuống quýt và ngạc nhiên trước câu hỏi của Kent.

- Thật hả? thế thì tốt quá …hihi Hiên bám chặt nha mình tăng tốc đây – Kent nở 1 nụ cươi vui vẻ còn nó thì lòng cứ lâng lâng như đang bay trên mây trước thái độ của Kent.

- -

Ké…é….ee…ttt….đó là Quân, Quân dựng xe xuống và chạy nhanh lại trại của lớp.

- Nãy giờ mài đi đâu thế, làm gì mà thở như chó vậy haha – Duy chọc

- Tao…tao…đi tắm nắng hôk đc hả - Quân ú ớ nói

- Cái gì? Tắm nắng á haha – Duy ngạc nhiên với câu trả lời của Quân

- Cười gì mà cười trắng quá nên tao làm cho đen bớt hôk đc hả - Quân hằn hộc.

- Được…được…ok…ok…hahaha

Vừa lúc đó nó và Kent vừa về tới, xách theo của nợ là 45 hộp cơm. Kent đặt hộp cơm xuống và hướng mắt về phía Quân.

- Nè siêu nhân, đi mua cơm gần đây thôi mà làm gì lâu thế hả? – Quân

- Sao Quân biết Kent và Hiên đi mua cơm gần đây? – Kent đưa mắt về Quân dò xét và nở 1 nụ cười.

- Thôi đói quá, mấy người làm ơn đừng có tám nữa làm ơn cho tui xin 15 phút bình yên ăn cơm cái – câu nói của Duy như vừa giúp Quân thoát nạn.

- Nè…cơm của ông nè – nó đưa cho Quân hộp cơm và hôk quên 1 nụ cười tươi rói.

Quân có vẻ hậm hực và có cảm giác gì đó hôk được vui nên mở hộp cơm ra là cho ngay vào miệng mấy muỗng liền.

- Sặ…ặc…ặc.sặc….cái..cái…gì…th� ��….sặc…ặc - Quân bị sặc cay đến nỗi ho ra nước mắt nói hôk ra lời và đưa ánh mắt về phía nó.

- A aaa.... lúc nãy quên dặn chị đó đừng để ớt cho nên chị đó bỏ hơi nhiều ông thông cảm nhoa – nó cười khoái chí mặc cho Quân uống gần 2 ly nước vẫn chưa hết sặc.

- Bà…bà…chết chắc rồi…đồ...đồ... củ tỏi…bà…- Quân đựng dậy chạy về phía nó.

Đó là dấu hiệu của sự nguy hiểm, nó liền bỏ hộp cơm xuống bỏ chạy, Quân thì rượt phía sao.

- Đứng lại chưa hả? còn dám chạy hả? tui mà bắt đc bà là tui cho bà ăn nguyên hủ ớt lun, đứng lại – Quân vừa chạy vừa hét mặc cho biết bao nhiêu con mắt trong trường đang dán vào 2 đứa nó, đột nhiên…

- Uỵch…- nó bị trẹo chân và thế là "té" cánh tay phải cà xuống sân trường ngay vết thương cũ, bỗng nhiên lúc đó Kent từ đâu chạy lại.

- Hiên…Hiên…có sao hôk? có đau hôk? – Kent hỏi nó dồn dập.

- Bà đúng là con ngốc, chạy chi cho nhanh để bị té, đưa tui xem có sao hôk – Quân vừa la nó vừa chìa tay ra với vẻ mặt lo lắng.

- Đi theo mình lên phòng y tế - Kent dìu nó đi thẳng lên phòng y tế.

- Quân đứng đó, dường như chết lặng người trước thái độ của Kent , chôn chân xuống đất Quân từ từ rút tay lại nhìn và xiết chặt, cảm giác bây giờ là 1 cảm giác vừa có người cướp đi từ tay Quân 1 thứ gì đó quý giá, Quân đứng nhìn Kent và nó đi với ánh mắt phẫn nộ chuyển thành nuối tiếc và chua xót, hình như Quân vừa đánh mất 1 cái gì đó.

Quân hậm hực bước đi trở về trại của lớp. Vừa về đến trại Quân ngồi bẹp xuống dựa đầu vào cây trúc dựng trại, khuôn mặt đỏ lên vì tức giận hem có tí mùa xuân.

- Nè, Á Hiên đâu mà mài đi về mình ên vậy? mà mài sao vậy? mặt đơ ra như cái mâm thế, hay mới bị em nào bỏ haha – Duy ngồi châm chọc vào quả boom đang nổ chậm mà Duy hôk biết ^^!

- "cái mâm"……"em nào bỏ"…. – Quân ngồi si nghĩ nhớ lại cảnh tượng lúc nãy…đột nhiên.

- AA…AAAAA….CHỜY…. ƠY…..bực bội quá…- Quân vừa hét 2 tay vừa nắm cây trúc dựng trại của lớp lắc mạnh, còn Duy thì ngồi nhìn nó với đôi mắt rất ư là ngu ngơ và bất ngờ trước thái độ…."hôk đc bình thường" của thằng bạn thân

- Ê..ê…..ê mài định làm cho cái trại của lớp sập hả? dừng lại đi thằng quỷ, mài điên rồi hả? - Duy vừa nói vừa kéo 2 tay của Quân ra khỏi cây trúc.

- Tụi bây ơy thằng Quân nó phá trại nè, mau zô giúp tao kéo nó ra coi – Duy hét lớn như cầu cứu mấy đứa trong lớp, tụi trong lớp chạy vào lôi Quân ra khỏi đó.

Sau cùng Quân cũng buông ra và đứng dậy bỏ đi trước biết bao nhiêu ánh mắt từ ngạc nhiên cho đến khó hiểu.

- Quân bị sao thế ông? Cứ như 1 thằng điên mới trốn trại ra vậy. – Thảo nhìn Duy hỏi.

- Tui cũng chả biết, làm bạn với nó lâu nay chưa thấy nó "lên cơn" như thế, chắc hồi nãy đi… tắm nắng nhiều quá nên…say nắng trúng gió. – Duy nói nhưng mắt vẫn dán vào thằng bạn thân.

-

Kent vẫn ngồi đó chăm chú băng bó vết thương ở tay cho nó, Kent rất dịu dàng nên hôk làm nó cảm thấy đau, cảm giác này cho nó nhớ lại "bà ngoại"…đột nhiên:

- Sao tay của Hiên bị thương thế? – Kent ngước mắt lên nhìn nó hỏi.

- Mình có nên kể cho Kent nghe chuyện đó hôk nhỉ? – nó thầm nghĩ và có vẻ do dự

- Nếu Hiên hôk muốn nói thì thôi, hôk sao đâu – Kent nhìn nó và nói.

- Hôk phải đâu, thật ra….thì…là…là…do mấy đứa con gái hâm mộ Quân và họ tưởng Hiên là bạn gái của Quân cho nên chặn đường kiếm chuyện thôi – nó lí hí nói.

- Thế Hiên có giải thích với họ là Hiên hôk phải bạn gái Quân hôk? – Kent tiếp tục hỏi.

- Có chứ, nhưng tụi nó hôk tin, lại còn nói là cấm Hiên đi chung với Quân nữa, vì Hiên nói là "không" cho nên mới bị đánh.

- Hiên ngốc thật, chỉ cần Hiên "ừh" thì tay đâu phải bị thương thế này, việc gì phải cố chấp như thế. – Kent ngưng tay và ngước lên nhìn nó thắc mắc.

- Thật ra thì…hôk phải là cố chấp mà…mà Hiên hôk muốn tự gạt chính mình và người #, sự thật bao giờ cũng là sự thật dù có cố che dấu thì đến 1 ngày cũng sẽ bại lộ, với lại nếu phải sống 1 cuộc sống tự gạt 9 mình Hiên nghĩ chắc sẽ mệt mỏi lắm cho nên…- nó nói tuyên huyên như đọc diễn văn ^^.

Câu nói dường như đơn giản của nó tuy nhiên lại có tác động rất mạnh đối với Kent, bấy giờ Kent chỉ im lặng và suy nghĩ 1 điều gì đó….

- Nếu như….Kent quen Hiên sớm thì tốt biết mấy và có lẽ bây giờ….Kent sẽ tốt hơn – Kent nhìn nó nói và nở 1 nụ cười hiền nhưng tận sâu trong đôi mắt vẫn có gì đó rất chua xót. (tại sao vậy ta? )

Xoạt…xoạt…vài tiếng động nhẹ phát ra từ bên ngoài, Kent liếc mắt và quay nhẹ đầu ra sau, rồi đột nhiên nở 1 nụ cười có gì đó rất thích thú.

- Kent...cấp này… đang có chuyện gì….vui hả- nó nhập ngừng hỏi và có vẻ lúng túng

- Ờ…sao Hiên lại hỏi như vậy? – Kent ngạc nhiên với câu hỏi của nó.

- Tại vì…. Hiên thấy… dạo này Kent rất hay cười và…có vẻ hôk còn cô lập nữa. – nó cúi mặt xuống ngập ngừng nói

- Thế Hiên có muốn biết tại sao Kent lại như thế hôk? – Kent nhìn nó hỏi trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười, làm tim nó muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, mặt nó thì nóng ran lên vì hùi hụp ^^

- Ờ…ờ…à….uhm – nó khẽ gật đầu.

- Thật ra….là vì Kent…- 2 người tâm tình đủ chưa? – Quân từ đâu bước vào và cắt ngang câu nói của Kent.

Sự xuất hiện của Quân làm nó 1 phần ngạc nhiên, 1 phần tức giận vì nó chưa nghe hết câu nói của Kent thì nguyên "con kì đà" thù lù xuất hiện, nó nhìn Quân với ánh mắt hình viên đạn còn Kent thì dường như hôk hề bất ngờ trước sự xuất hiện của Quân, ngược lại Kent còn lén nhìn ra sân và cười 1 mình. ( sao Kent hay cười thế nhỉ???)

- Tại sao ông lại ở đây hả "đầu heo" – nó ấm ức nói.

- Đương nhiên là bà hôk thích tôi xuất hiện ở đây, vào cái giây phút "lãng mệnh" như phim Hàn của 2 người rồi haha – Quân vừa cười vừa nói và cũng hôk quên khuyến mãi cho Kent 1 cái lườm.

- Quân xuống đây hôk phải chỉ để nói những lời này thôi chứ - Kent nhìn Quân cười nói.

- Tui hôk dư thời gian như thế, thầy kêu tập hợp, vì tôi là 1 người lớp trưởng gương mẫu cho nên phải xuống đây kiu 2 người, mà cũng thú vị thật khi coi đc 1 bộ phim Việt Nam lãng mệnh như thế haha – Quân cười châm chọc nói và nhìn về phía Kent.

- Haizzz…nếu Quân vào trễ 1 chút thì sẽ còn hấp dẫn thêm đấy, thôi mình lên đi thầy đang chờ đó. – Kent nhìn Quân nháy mắt nói và nở 1 nụ cười làm cho Quân tức muốn điên lên vì mấy câu nói đó còn nó thì đứng mặt ngu ra chả hiểu 2 chàng đang nói cái gì. (nhỏ nì ngốc bẩm sinh haha)

-

- Nè tay bà sao rồi? đỡ hơn chưa bà phải cẩn thận chứ ngày mai lớp mình thi rồi đó – Thảo nói với vẻ mặt lo lắng.

- Hihi bà yên tâm đi tui mà, mấy cái này là chuyện nhỏ - nó nói.

- Tui tin bà mới sợ đó, bà cứ y như khỉ vậy lúc nào cũng lí lắc, lúc nào cũng gây chuyện hết, bà cứ vậy hoài "ống chề" bây giờ haha – Thảo chọc nó.

- Bà dám trù ẻo tui hả, bà chết chắc rùi – aaaa, đc rồii… tui… nhột quá haha …- 2 đứa giỡn um sùm…đột nhiên Kent bước đến hỏi:

- Tại sao cái trại của lớp mình lại bị nghiêng 1 bên vậy? – Kent hỏi Thảo.

- À…hùi nãy hôk biết Quân giận ai chuyện gì tự nhiên ngồi ôm cây trúc rồi lung lây rất mạnh, cứ như bị "tẩu quả nhập ma" vậy, may mà mấy đứa con trai lôi Quân ra hôk thôi là sập trại luôn rồi, nghiêng là còn may đó. – Thảo líu lo nói

- Cái tên "đầu heo" đó hôm nay ăn nhầm thuốc nổ với lựu đạn hay sao thế hôk biết, lâu lâu lại nổi cơn điên đúng là… hết thuốc chữa – nó nói.

Câu nói của nó làm cho Kent và Thảo nhìn nhau cười, còn Quân đứng bên kia nhưng mắt vẫn dán về phía Kent mọi lúc mọi nơi nhất là khi Kent đứng gần nó.

- LỚP 11A5 TẬP HỢP – giọng oanh vàng của thầy chủ nhiệm vang lên

- Hôm nay các em làm rất tốt, bây giờ các em có thể về để dưỡng sức cho cuộc thi ngày mai, nhớ là dưỡng sức đó nhớ chưa? – thầy nói.

- NHỚ Ạ - cả lớp đồng thanh đáp.

- Khẩu hiệu của lớp chúng ta là gì nào? – thầy tiếp.

- Đoàn kết….CHẾT HẾT….ạ - câu nói của Quân làm cho cả lớp cười nghiêng ngả - í…lộn…em nhầm ạ xin nói lại ĐOÀN KẾT…ĐẠI THÀNH CÔNG. – cả lớp cùng nhau đồng thanh.

- -

Mới đó mà đã gần 5h chiều, nó chạy như bay ra cổng trường để đón xe bus về nhà, Quân dắt xe ra nhìn dáo dác xung quanh tìm nó nhưng nào biết nó đã bốc hơi, Quân hậm hực dắt xe ra cổng trường thì thấy Kent cũng vừa ra tới, Quân định tiến tới chỗ Kent thì…

- Anh Quân, đi uống nước với bọn em nha…hay đi xem phim với em nha…tao tới trước mài tránh ra…ai nói mài tới trước là anh Quân của tao sẽ đi theo mài hả…- 1 lũ con gái vây quanh Quân làm nó hôk di chuyển đc, Quân nhìn quanh thì Kent đã đi mất.

- Các cô có thôi ngay hôk hả, ồn chết đc. – Quân hét lên trong tức giận rồi bỏ đi.

Quân từ từ dắt xe ra cổng trường trong đầu thì nghĩ vu vơ:

- Con nhỏ "củ tỏi" vừa ra về đã biến mất, thằng Kent cũng thế, hay 2 đứa nó hẹn trước với nhau…Gừ…ừ…tức thật - Quân hậm hực và cảm thấy bực bội khi suy nghĩ.

- Ê..Quân..- Duy gọi.[

- Tối nay đi bar hôk, teo mới kiếm đc vài em cũng ok lắm – Duy khoác tay lên vai Quân nói.

- ĐI CÁI CON KHỈ KHÔ, ĐI GÌ MÀ ĐI, ĐI VỀ - Quân quay qua hét vào mặt Duy rõ to làm Duy đơ ra há hốc mồm và cảm thấy thằng bạn của mình hôm nay thật sự rất giống với những gì Thảo nói. (1 tên điên mới trốn trại haha)



Vừa về đến nhà nó đã chạy ngay vào bếp lục lọi kiếm đồ ăn, thì đã thấy đồ ăn đã được chuẩn bị sẵn trên bàn từ khi nào, từ nhỏ đã thế nó đã quen với việc ăn cơm 1 mình vì 3 mẹ lúc nào cũng họp và họp chỉ khi nó qua nhà của "đầu heo" thì nó mới có cảm giác gia đình. Ăn xong nó hí hửng chạy ngay lên phòng và….NGỦ (nhỏ nì thix nhứt là ngủ đấy các bạn)

Về phần Quân, như người mất hồn chạy xe về nhà (hên là hem có gì ^^) vừa về đến nhà:

- Ấn Quân…con về rồi à, vào tắm rửa rồi ăn cơm – bà nhìn nó nói còn nó thì vẫn vô hồn đi vào nhà.

- Sao thế nhỉ? Sao nhìn nó cứ như cái xác di dộng vậy kà? – bà đứng thắc mắc.

Trên bàn ăn Quân vẫn hôk nói gì, khuôn mặt vô hồn chỉ biết ăn ăn và ăn còn bà thì ngồi nhìn nó từ nãy đến giờ.

- Quân..Quân…- bà gọi

- QUân…ẤN QUÂN…- bà ké xát vào lỗ tai Quân la to.

- Ơ….dạ…- Quân giật mình quay qua nhìn bà.

- Con hôk sao chứ? Hôm nay đi học có chuyện gì xảy ra à?– bà hỏi Quân với ánh mắt dò xét.

- Dạ…đâu có…con..con…có sao đâu chứ– Quân trả lời.

- Vậy hả? thế con có biết con đang mặc áo ngược và cầm cây đũa ngược ăn cơm hôk hả? – bà nhìn với ánh mắt trìu mến nói.

Quân tá hỏa khi nghe câu nói của bà, Quân nhìn xuống chiếc áo Levis mình đang mặc thật sự là nó’ mặc….ngược và cả cây đũa cũng thế, Quân đỏ mặt bước nhanh vào phòng tắm.

- Kiểu này chắc là lại cãi nhau với Á Hiên rồi đây hí hí, iu lắm nên mới như thế kaka, đúng là thằng cháu khờ nhưng hôk sao ta đã có vũ khí bí mật haha – bà thầm nghĩ và nở 1 nụ cười bí ẩn.

Quân bước ra, mặt vẫn buồn xo và hôk nói gì vẫn ăn ăn và ăn.

- -

Còn về nó thì nãy giờ đang ngủ, đánh 1 giấc gần 8h tối bỗng….Tính tình tính tang…điện thoại nó reo làm nó tỉnh giấc.

- A….nô…- nó mê man nói với giọng còn đang say…"ke" haha.

- Trời ơy…bà giờ này mà còn ngủ nữa hả - giọng Thảo bên đầu giây bên kia.

- Oa…oa…herrr…chuyện gì vậy bà….???? – nó hỏi

- Thầy kiu về nhà dưỡng sức mà bà còn ở đó ngủ hoài, mai thi chạy rùi bà hôk chịu tập đi bộ muốn thua giống năm ngoái hả - Thảo réo trong điện.

Nó chợt ngồi bật dậy, hoảng hồn.

- Vậy làm sao giờ? hay bà với tui sáng thức dậy tập chạy bộ nha…- nó năn nỉ

- Hôk đc…3 mẹ tui sẽ hôk cho đi tập đâu giờ đó bên ngoài tòan là bọn ác hôk àh…hay bà rủ ông Quân đi có 1 thằng con trai đi chung sẽ an tòan hơn nhiều.

- Trời ơi…đi với ổng mới là hôk an tòan đó, bà nỡ lòng nào giao tui cho "ác quỷ đầu heo" vậy. hix…hix…- nó líu lo

- Haha thì "ác quỷ đầu heo" chỉ cóa "ma nữ củ tỏi" như bà trị mới đc thôi haha…thôi tui bye đây, mẹ tui về…- Thảo cươi khoái chí mặc nó ngồi đó với vẻ mặt lo lắng về cuộc thi ngày mai.

--

Nó ngồi suy nghĩ về cuộc thi chạy tiếp sức ngày mai, nó là đứa chạy chậm nhút trong đội, lý do rất ư là đơn giản vì… chân nó ngắn ( haha lùn cũng là 1 cái tội) còn Quân là người chạy nhanh nhất. Nó lấy 2 tay chống cằm suy nghĩ hôk biết có nên gọi đt cho Quân hôk vì nó nhớ đến câu nói của Thảo hồi chiều. " nhìn ông ấy cứ như tẩu quả nhập ma vậy..." nó ngồi si nghĩ hồi lâu cuối cùng cầm đt lên..bấm…

- A lô – giọng Quân bên đầu giây bên kia. (hôm nay Quân ở nhà coi cải lương với bà đấy các bạn ^^ ngoan chưa haha)

- Tui nè…- nó nói…Biết rồi khỏi khoe, có chuyện gì? – Quân vẫn còn hậm hực trả lời bà thì quay qua nhìn nó với vẻ tò mò hôk biết thằng cháu đang nói chuyện với ai.

- Sáng mai…4h…ông rảnh hôk vậy…- nó ấp úng nói.

- Hả…4h sáng…làm gì đi ăn trộm hay gì mà đi giờ đó…- Quân hỏi thắc mắc.

- Đi ăn trộm cái đầu ông, đi chạy bộ với tui, mai thi rồi tập đc bao nhiêu thì tập, tui sợ vì tui mà…mà…lớp thua như năm ngoái – nó ậm ự

- Thằng Kent đâu sao bà hôk rủ mà rủ tui – Quân nói vớii vẻ trách móc.

- Ê..ê… sao lại lôi Kent zô đây..Kent đâu có thi chạy tiếp sức với tui đâu mà rủ - nó quát

- Thế nếu nó có thi chung thì bà sẽ gọi cho nó chứ gì? – Quân quát lại

- Hôm nay ông bị chó điên cắn hả? làm gì mà cứ lên cơn hoài thế, lúc nào cũng kiếm chuyện với tui….ông hôk đi thì thôi tui chạy 1 mình…chả cần lòng tốt trâu chó của ông…- nó quát lớn.

- Đc…vậy bà có gan thì chạy mình ên đi " ĐỒ CỦ TỎI" – nói xong Quân Cúp máy cái rụp, mặt thì hậm hực tức giận. Bà nhìn qua như hiểu rõ vì volume của 2 đứa nó nhỏ quá mà ^^!

- Con muốn để Á Hiên đi 1 mình thật hả? haizzz…ta nói a… cấp này an ninh hôk đc tốt..hem cướp bóc thì giựt đồ…đôi khi nó còn cướp… cả người lẫn của nữa…ôi gê thật…- giọng bà trầm xuống làm cho câu nói thêm phần đáng sợ, Quân ngồi đó hôk nói gì…đưa tay lên che miệng suy nghĩ… rồi bỏ lên lầu. Bà ngồi đó bịt miệng cười tiếp tục xem cải lương miệng thì líu lo hát

- Rằng anh yêu em….ế ồ..ồ ế..ô kaka (haha bà teen chưa iu bà quá

-- -

- Cái con nhỏ củ tỏi đó…nhờ người khác mà lúc nào miệng cũng oang oang như cái bô, tức thật…- Quân vừa nói vừa đập chân vào tường, đột nhiên Quân nhớ lại lời của bà…

- "giựt đồ"…"cướp của"…"cướp cả người…"… con nhỏ đó...dễ thương vậy…lỡ…AAA…AA – Quân la lên như muốn cắt ngang dòng suy nghĩ. Rồi Quân ngồi xuống tay mở điện thoại ra…và….nhìn…(haha khen nó dễ thương kà, đang lưỡng lự đấy, lo cho ngừ ta chết đc hehe).

--

- Cái tên đầu heo thấy ghét… đồ nhỏ mọn…đồ ít kỉ…cái đồ…mặt heo…vừa nói nó vừa phóng phi tiêu vào tấm hình của Quân đang đc treo trên tường. Đây là 1 trong những cách mà nó thường áp dụng sao mỗi lần cãi nhau với Quân.

Tít to…tít to…tít…to….Chuông đồng hồ reo lên báo hiệu đúng 4h sáng, no bật dậy với 2 con mắt nhấm hít bước xuống giường đi quẹo bên nì dựa tường bên kia (túm lại là nó còn say ngủ đấy các bạn ^^) nó cầm chai sửa rủa mặt lên và…đổ lên…cây bàn chải rồi đưa vào miệng…

- Phụ…ụu..ttt…- nó nhanh chóng phun ra và xúc nước thiệt lẹ. (chắc sợ bị long mồm lở móng đây haha)

- Ôi…mẹ ơy…gê quá…hix..- nó vừa nói vừa xúc miệng.

Sao gần 45’ vừa say ngủ vừa sửa soạn cuối cùng nó cũng bước ra khỏi nhà, nó mở cửa bước đi…có cảm giác gì đó rất đáng sợ cứ đeo bám nó…4h sáng đường phố vắng hoe...đèn đường lại bị hư…nó vừa đi mà đầu ngó lia lịa như sợ gặp ma bỗng….

- Bịch..bịch…bịch…- có tiếng bước chân đằng sao nó càng lúc càng gần…nó tóac cả mồ hôi, tim đập thình thịch sợ hãi, nó cố gắng đi thật nhanh để đi ra khỏi con hẻm nhưng dường như nó cần đi nhanh thì bước chân lại cần cố tình theo nó…đột nhiên…nó quay lại…

- AAA…AAAA…..AAAAAA – nó la lên thất thanh.

-- -

- AAA…AAAA….AA….cứu tui với….có ma – nó la lên thất thanh

Haha…haha…bà cũng biết sợ ma nữa hả?? haha…haha – 1 giọng nói quen thuộc vang lên, nó ngẩng đầu lên nhìn.

- "Đầu heo?"….Yaaaaa…..ông bị điên hả? làm gì mà đi dằng sao tui thế? lại hôk lên tiếng bộ muốn hù người ta chết hả? ông rảnh quá hé? – nó tức giận quát.

- Haha…thì tui đang hù bà mà haha …haha cái mặt bà ma nó nhìn nó còn sợ ở đó mà sợ ma…haha – Quân vẫn tiếp tục cười mặc cho nó đang bốc khói.

Cười đủ chưa hả? mà tại sao ông lại ở đây? hôk phải hồi tối ông nói hôk chạy bộ với tui sao? Sao bây giờ lại lết thây lại đây hả? – nó nhìn Quân dò xét.

- Ờ…thì…tui… - Quân ấp úng. Cũng tại cái miệng bô bô của bà chứ tại ai – Quân hét vào mặt nó rồi quay qua nhìn chỗ khác để tránh cho nó hôk thấy sự bối rối.

- Ê…mới sáng sao điên sớm thế? Tui làm gì mà lỗi của tui hả? thấy hiền làm tới hả?

- Tại cái miệng của bà cứ oang oang trong điện thoại nên hùi tối bà ngoại tui nghe hết bắt tui sáng sớm thức dậy đi chung với bà, chứ nếu hôk thì đừng có mà mơ…haha nhưng nhờ vậy mà tui mới biết là "có người vẫn còn sợ ma" haha – Quân vừa nói vừa cười chọc tức nó.

Nó tức đến mức hôk nói đc gì quay lưng bỏ đi trong lòng có 1 chút gì đó hơi thất vọng.

- Ê..ê..đợi tui với coi đi 1 mình ma bắt bây giờ - Quân réo

- Ông có câm cái miệng lại hôk hả? còn nói nữa tui bẻ răng ông bây giờ - nó vừa đi vừa nói ….đột nhiên nó dừng lại…

- Sao rồi…biết sợ rồi hả haha…- Quân nói, nhưng nó vẫn đứng đó hôk nói gì làm Quân cảm thấy lạ nên bước nhanh lại.

- Làm gì đứng yên như bị điểm nguyệt dạ? – Quân nhìn nó hỏi.

- Con…con… - nó ấp úng nói đưa tay lên chỉ.

- Con gì mà con?? – vừa nói Quân vừa nhìn theo hướng tay nó chỉ.

- GÂU…GÂU....UU….GỪ…Ừ..Ừ….GẤU…Gà ?U.- là 1 con chó hoang đang đứng nhìn nó và Quân với 1 ánh mắt hôk mấy thân thiện. (panh xác 2 đứa haha)

Dấu hiệu nguy hiểm tò tí te...như phản xạ nó nhảy ra sao lưng Quân núp để hôk bị con chó tấn công.

- Ông đuổi nó đi đi, hôk thôi nó nhào tới là 2 đứa mình tốn tiền chích ngừa bây giờ. – nó sợ hãi nói.

Tuy nhiên, ngoài sự mong đợi… Quân lại nắm tay nó đẩy ngược ra đằng trước để làm lá chắn cho mình. (haha 2 đứa sợ chó haha)

- Thôi…bà đuổi đi, nó là chó hoang lỡ nó quay lại cắn tui sao…bà đuổi đi – Quân nói.

Cả 2 từ từ lui về sao con chó cũng từ từ tiến lại gần, răng vẫn nghiến và miệng vẫn sủa.

- Wê..ê…ông là con trai việc này là của ông, ông đuổi đi. – nó vừa nói vừa kéo Quân về trước.

- Thì hôm nay bà cứ coi tui…hok phải là con trai đi – Quân nảy người.

Đột nhiên cả 2 đứa đứng nhìn nhau, rồi nhìn về phía con chó đang gầm gừ.

- 1..2..3….CHẠY – 2 đứa đồng thanh hét lên và vắt giò lên cổ dùng hết vận tốc có thể để…CHẠY.

--

Cuối cùng thì cả 2 cũng chạy thoát được con chó, 2 đứa núp trong 1 con hẻm và đua nhau thở.

- Hộc…hộccc….công nhận bà chạy nhanh thiệt…đúng là nhờ có sức mạnh của chó haha – Quân vừa thở vừa nói vừa cười.

- Ông còn cười nữa hả? tại ai mà tui phải chạy như thế hả? hot boy mà đi sợ chó haha tin này nóng hổi vừa thổi vừa nghe đây haha – nó nói với giọng đang hậm dọa.

- Haha tính tôi nhân từ thôi, chỉ vì tôi hôk muốn làm tổn thương động vật thôi, còn bà…haha cái thây như cái xe tải mà còn sợ ma haha – Quân châm chọc lại làm nó tức điên lên.

- Thì sao hả? còn đỡ hơn ông, cái đồ tứ chi phát triển não bộ suy nhược, cái mặt y như xác chết trôi, còn cái miệng thì lúc nào cũng bô bô, uổng công cho 12 bà mụ nặn ra ông mà quên gắn cái mỏ người lại gắn vào cái mỏ chó cho ông, bởi vậy lúc nào cũng thích táp người khác, hứ đã xấu mà còn đóng vai ác haha – nó làm 1 hơi rồi đứng cười khoái chí.

- Bà tưởng bà "quý phái" lắm hả? miệng tui miệng bô thì bà cũng cỡ cái…thau. Suốt ngày chỉ biết ăn zí ngủ, người thì lùn y như con vịt, mập như 1 con heo, tính tình thì y chang con khỉ, tui là xác chết trôi thì bà là quái thai của sự kết tinh từ 12 con giáp. – Quân hét vào mặt nó.

- Ông…ông…CÁI ĐỒ ĐẦU HEO – nó quát lớn

- ĐỒ CỦ TỎI – Quân cũng hôk nhịn.

- Đầu heo….củ tỏi…đầu heo…củ tỏi… cuộc chiến cứ thế ngày càng kịch liệt, hôk ai nhịn ai…đột nhiên…

- CON CÁI NHÀ AI MÀ GIỜ NÀY ĐỨNG LA OM SÒM HÔK CHO NGƯỜI KHÁC NGỦ THẾ HẢ, QUÂN PHÁ HOẠI – tiếng 1 ngừ phụ nữ la lớn làm cắt ngang cuộc chiến thế kỷ và như phản xạ nếu hôk muốn bị công dân tại đây đánh hội đồng và thả chó cắn thì 2 đứa nó phải…CHẠY. (chân thành cảm ơn bác ^^)

-

...........5h15’ sáng……...

- Nhanh lên…chạy gì chậm rì vậy hả? tăng tốc coi – Quân quát

- Hộc…hộccc…mệ..tt….mệt…quá…- nó vừa thở vừa nói.

- Chạy nãy giờ mới có 10’ mà bà than mệt rồi hả? – Quân nhìn nó

- CÁI GÌ? 10’ thôi á…chờy ơy…ối zời ơy… zị mà tui cứ tưởng mấy tiếng đầu hồ rồi…mệt quá…hôk chạy nữa – nó nói và ngồi xuống thở.

- Wuê….đứng dậy cho tui, chạy có tí xíu mà đòi nghỉ hả? đứng dậy….- Quân vừa nói vừa kéo nó lên. – AAA…aaaa sao băng kìa…sao băng.. – nó la lên đưa tay chỉ lên bầu trời.

Quân nhìn lên theo hướng tay nó chỉ, 2 ngôi sao băng xẹt qua trên bầu trời dưới ánh bình minh của sáng sớm.

- Có gì đâu? Làm gì bà la lên như heo bị thọc huyết vậy? – Quân nhìn nó nói.

- Đúng là đầu to mà óc như trái nho, gặp sao băng ước là linh lắm đấy, biết chưa? – nó quát và chấp 2 tay lại nhắm mắt rồi ước thầm.

- Con ngốc, đúng là con nhái…mấy cái chuyện nhảm nhí này cũng tin đc.- Quân nghĩ thầm nhưng suy nghĩ và việc làm lại trái ngược nhau vì bây giờ Quân cũng nhắm mắt và ước.

- Xong…hehe…ê… ông ước cái gì dạ? – nó nhìn Quân hỏi.

- Nhiều chuyện, ước gì kệ tui mắc mớ gì tới bà. Thế bà ước cái gì? – Quân cười nhìn nó

- Nhiều chuyện, ước gì kệ tui mắc mớ gì tới ông. – nó copy nguyên xi câu văn của Quân trả đũa.

- Được rồi, bà nói trước đi rồi tui nói cho bà nghe. – Quân nhìn nó ra vẻ chắc chắn.

- Làm sao tui tin ông đc, nhìn mặt ông gian y chang Hít- le – nó chề môi nói.

- Zị móc nghéo, đc chưa. – nói Quân đưa ngón tay út lên.

Có thể đối với chúng ta trò chơi móc nghéo làm tin là trò của trẻ con nhưng đối với nó và Quân đó là việc làm thể hiện lời hứa, và từ nhỏ đến bây giờ vẫn rất có hiệu lực đấy nhé ^^. Nó cũng đưa ngón tay út lên và cả 2 cùng hứa.

- Điều ước thứ nhất của tui là…- Khoan…- Quân cắt ngang câu nói của nó.

- Gì nữa vậy 3? – nó gắt giọng

- Điêu ước thứ 1??? Hôk phải chỉ đc ước 1 điều thôi sao…??? – Quân thắc mắc.

- Chật…chật…ông đúng là ngốc như con cóc…ghẻ haha. Thì chỉ đc 1 điều ước nhưng tui ước là cho con thêm 3 điều nữa, hiểu chưa? – nó chật lưỡi nói.

- TRỜI ƠY….cả thần thánh mà bà cũng chơi cái luật rừng đó nữa hả? haha – Quân nhìn nó cười.

- Luật rừng gì chứ? Mệt quá, giờ có nghe hôk, nói? – nó quát. – ok…ok…tiếp đi.

- Điều ước thứ nhất của tui là mong sao tất cả những người tôi yêu thương luôn luôn hạnh phúc và sống vui vẻ , điều thứ 2 là mong sao ngày mai lớp ta sẽ thắng lớp của thằng Sumo (là lớp 11A6, đối thủ hôk đội trời chung zí lớp nó ^^) – nó líu lo.

- Còn điều thứ 3 đâu, nói luôn đi – Quân hối.

- Điều thứ 3 chưa…nghĩ ra để dành haha – nó cười nói

- Sao bà hôk ước là bà và thằng Kent sẽ…yêu nhau – Quân hỏi nó và nhìn sang 1 hướng khác.

- Tui hôk thix, tình yêu mà đem ra ước thì còn gì là ý nhĩa. Còn ông? ông ước gì nói lẹ coai - nó nói

- Hehe…bắt chước bà tui xin thêm 3 điều ^^. Đẹp trai, học giỏi, nhà giàu, nổi tiếng, bạn gái…cái gì tôi cũng có cho nên 3 điều đó để dành lun haha – Quân cười đắc chí.

- À quên….hay tui cho bà 1 điều ước của tui để bà ước bà cao thêm 5cm nữa há haha – Quân phá lên cười mặt cho nó đang nổi điên.

- Ông có thấy 1 người đẹp uýnh thằng xấu quắc chưa hả? – vừa nói nó nhào tới uýnh Quân tới tấp, 2 đứa giỡn với nhau um sùm…(hên trời cũng sáng rồi)



5h50’ sáng………….

- Nè bà chạy nhanh lên coi, làm gì mà cứ lết lết thế hả? – Quân quát

- Hix…hix…mệt quá à, bùn ngủ nữa…- nó than

- Cái gì? Bùn ngủ á? Giờ ngày mà bà còn bùn ngủ nữa hả? – Quân trố mắt nhìn nó.

- Bùn ngủ muốn chết lun…hix…hix.- nó vừa nói vừa lê lết tấm thân đi rồi đột nhiên nó ngồi bẹp xuống.

- Zị mà hồi tối hùng hổ rủ tui chạy bộ, biết zị sao bà hôk chạy bộ trên giường luôn đi? Bà đúng là con nhỏ…- Quân dừng lại khi quay sang hôk thấy nó, nhìn ra phía sao thì thấy nó ngồi bất động. Quân vội vã chạy lại.

- Ê..ê…bà làm sao zạ? bị gì nữa zị? – Quân hỏi tới tấp với vẻ mặt lo lắng.

- Hix…hix…bùn ngủ quá "đầu heo" ơy…- nó ngước mặt lên nhìn Quân với 2 con mắt nhắm lại, khuôn mặt bây giờ ngu khỏi nói lun haha.

- Phì…tui thua bà luôn, được rồi đi về. – Quân nhìn nó phì cười.

- Cõng…cõng tui ih. – nó nhìn Quân nói

- CÁI GÌ???? – Quân hét lên. - Cõng đi mòa…tui chạy nãy giờ mỏi chân lắm ờy, 1 hùi 8h tui bao ông ăn sáng,với lại hum nay thi ông cũng phải cõng tui vậy, coi như tập dợt trước đi…nhoa…- nó cố mở 2 con mắt ra chớp chớp nhìn Quân nói , làm hot boy Quân xao xuyến mấy giây haha.

- Nể tình bà là bạn thân của tui đó, nói trước hôk có lần 2 đâu đó, nhớ chầu ăn sang đó – Quân lén cười nói.

Nó nhanh chóng nhảy lên lưng Quân:

- Chờy ơy…bà ăn gì nặng quá zị hả? thôi xuống đi. – Quân hét.

- Hehe…muộn rồi em iu…haha hôk xuống.- nó cười nói và ôm chặt cổ Quân và thế là Quân đành ngậm ngùi vác của nợ gần 50kg haha.

Cuối cùng thì Quân cũng vác nó về đến nhà, lúc này mẹ nó ra mở cửa cho Quân. Vì ngủ say nên Quân phải cõng nó lên tận phòng, vừa bước vào Quân tá hỏa há hốc mồm trước cảnh tượng trước mắt. Căn phòng nhỏ nhắn, xinh xắn của nó cứ y như 1 đống rác (cái nì Quân nghĩ haha) đồ đạc giục tùm lum ngổn ngang ra cả đường đi. Quân đặt nó lên giường đắp mền cho nó xong Quân ngồi xuông cái ghế để…thở ^^ đột nhiên…

- Ôi mẹ ơy…cái gì thế này … ??? – Quân bịt miệng cười khi cảm thấy mình ngồi lên 1 cái gì đó, lôi ra xem mới biết là cái…"underwear" màu hồng của nó.

- Hình con heo hả ?? cũng dễ thương nhỉ haha – Quân nghĩ thầm và cười 1 mình. 1 nụ cười baby bắt đầu cho 1 ngày mới đầy thú vị.

Quân bước xuống lầu chào hỏi 3 và mẹ nó:

- Ba, mẹ và bà ngoại con dạo này vẫn khỏe chứ? – 3 nó hỏi

- Dạ, vẫn khỏe ạ…cảm ơn bác.- nó lễ phép thưa.

- Quân này thời gian tới con nhớ để ý Á Hiên dùm 2 bác nha – mẹ nó nhìn Quân nói.

- Dạ? – Quân thắc mắc.

- Ngày mốt là cả 2 bác đểu phải đi công tác ngoài Nha Trang, khoảng 1 tháng mới về. Á Hiên ở nhà 1 mình bác cũng lo cho nên có gì con nhớ coi chừng nó dùm bác – mẹ nó nhỏ nhẹ.

- Bác yên tâm đi ạ, con biết rồi ạ.

Nói chuyện 1 hồi Quân cũng ra về, trên đường đi Quân thầm nghĩ….

- Con nhỏ "củ tỏi" đó sợ ma như zị ở nhà mình ên thì làm sao ngủ đc? Ai nấu cơm cho ăn? Đoạn đường này buổi tối lại vắng, bọn ác lại nhiều…- Quân nghĩ vu vơ mà hôk biết đã về đến nhà.



Quân rón rén bước vào nhà, rồi nhẹ nhàng bước lên phòng.

....7h30’ tại nhà Quân……

- Quân…xuống ăn sáng – bà réo nó.

- Oa..oa…chào bà buổi sáng. – Quân uể oải nói.

- Sao vậy? đêm qua con ngủ hôk đc hả? – bà nhìn Quân hỏi.

- Ơ…dạ…đâu có chắc tại hôm qua con dựng trại nên… hơi mệt thôi ạ (phá trại thì có haha) - Quân ríu rít trả lời

- Haizzz….bực mình thật..hôk biết con mèo nào của hàng xóm đêm hôm qua nhà mình, chạy lung tung làm bể bình hoa của bà – bà nhìn Quân nói và cười hàm ý.

- Sặc…ặc…ặcc…- Quân lấy tay vỗ vào ngực khi bị sặc…sữa bởi lời nói của bà, đơn giản vì hôm qua lén bà đi ra ngoài nên Quân hôk dám bật đèn, thằng mù đi đêm và làm bể cái bình hoa lun haha. Nhưng Quân đâu biết mọi việc làm của Quân đều bị bà phát hiện ^^

***

Quân chạy xe lại chỗ hẹn với Á Hiên, lựa 1 chỗ gần cửa sổ và ngồi đợi nó, mấy nhỏ trong quán thấy Quân thì ríu rít và ngất ngây con gà tây trước 1 sắc đẹp quá ư là baby cùng với nụ cười chết người đc tô điểm thêm má lúm đồng tiền.

Phần nó, mới thức và bắt đầu chuẩn bị sửa soạn để đi ăn sáng với Quân, nó cầm cái áo tập thể của lớp mặc vào rồi nhìn vào gương...

- Cái áo đang đẹp, tự nhiên chọn màu xanh lé…gớm…- nó vừa nói vừa chu mỏ.

- Buộc tóc cao 1 cục như thường lệ, mang giày xong nó nhìn đồng hồ điểm 8h30’

- Aaaaa….panh xác mình rồi lại trễ, hôk dọt lẹ chắc 1 hùi bị tứ mã phanh thây quá hix…- nói nó chạy hiệt nhanh ra đón xe bus (quên nói với các bạn là nó hôk biết chạy xe, tất tần tật xe nên 1 là đi bus 2 là đi zí Quân ^^)

- Khuôn mặt baby, vui vẻ bước vào quán bây giờ thay vào là 1 bộ mặt hình sự,đang xì khói và sẽ phát hỏa khi ai đó đến haha.

- Tính tiền – Quân hậm hực và bước ra khỏi quán trước bao ánh mắt hâm mộ phía sao.

- Cùng lúc này, nó vừa tới chạy như bay vào quán nhìn dáo dác tìm kiếm thì…

- Tui tưởng bà bị xe bắt chó bắt rồi chứ - 1 giọng nói rất ư là quan thuộc vang lên haha.

- Nó quay qua và bắt đầu chuẩn bị tâm lý để lãnh đạn. Nhưng hôk như những gì nó tưởng tượng là Quân sẽ quay qua làm nó 1 tăng với 1 khuôn mặt dữ tợn và đang bốc hỏa thì bây giờ Quân nhìn nó nói:

- Tui tha cho bà lần này đó, còn lần sao nữa là bà chết chắc – Quân vẫn còn hậm hực nói.

- Phù…làm hết hồn…- nó thở phào nhẹ nhõm.

- Tui ăn phở gà, còn bà – Quân hỏi.

- U như kĩ"…phở bò – nó cười nói…- Hihi…phì….haha…- nó ngồi cười 1 mình làm Quân thắc mắc.

- Bà làm gì mà ngồi cười mình ên như con điên zạ?

- Haha tại tui nhớ hùi nhỏ ông ăn bò viên rồi bị dị ứng…mặt mài, toàn thân nổi mụn đỏ nhìn cứ y như chó bị xà mâu…hôk phải…như chó ghẻ mới đúng hahaaaa , rồi ông sợ ăn thịt bò luôn– nó ngồi cười khoái chí.

- Bố..ốpp…ppp…có im hôk hả? tui sút 1 cái qua Khơ- mú chơi với khỉ bây giờ - Quân vừa nói vừa tặng nguyên cái menu lên đầu nó.

Lên Đầu Trang

Trang 3



.:TRANG CHỦ:.
Copyright © 2013 YeuTruyen
1156
80s toys - Atari. I still have