CHAP 16: Quyết định của Ken
Ken vừa hớn hở chạy ra mở cửa, nhìn thấy bộ dạng Vy Vy, lập tức kinh hãi không nói nên lời. Vy Vy cười toe nhìn cậu, có vẻ hài lòng với chiến lợi phẩm lắm. Mặc dù quần áo của cô lấm lem máu, mặt mũi có đôi chỗ xây xát. Ken há hốc miệng nhìn Vy vy, sau đó lập tức kéo cô vào nhà.
-"Ớ. Ken. Sao vậy? Anh xem, em rất giỏi phải không? Còn bắt được cả Ngao Cẩu nữa này."
Mặc cho Vy Vy cười toe toét khoe con cún nhỏ với Ken, mặt cậu chàng vẫn hằm hằm. MyMy đã về nhà từ trước, đang ngồi cùng Avi, thấy bộ dạng Vy Vy không thể thê thảm hơn được thì giật mình đứng dậy.
-"Vy Vy. Cậu sao thế?"
Vy Vy ú ớ, chỉ kịp trao lại con cún cho My My là lại bị Ken lôi tuột vào phòng. Chưa kịp định thần lại, Ken đã hung hăng đá cánh cửađóng sập vào.
-"Vy Vy." Ken rít lên trong họng. điệu bộ vô cùng đáng sợ. Vy Vy nhìn mà phát hãi. Chưa bao giờ thấy Ken hung hăng như thế này. Càng ngày cậu ta càng có nhiều điểm làm VyVy ngạc nhiên.
-"Ơ… Em làm gì sai hả???"
-"Gặp Cerberus sao không gọi anh???"
-"Gọi? Bằng cách nào?"
-"Tất nhiên là dùng chiếc nhẫn."
-"Dùng được hả?"
-"VY VY"
Ken gầm lên, đôi mắt long lên. Trước đây đã chỉ cho cô cách gọi Ken bằng chiếc nhẫn rồi. Không phải là không thèm để ý đấy chứ?
-"Giật cả mình. Anh làm gì mà phải gầm lên thế? Lúc trước anh có chỉ cho em sao? Em không nhớ?"
-"Vy Vy? Em thật sự không để ý những lời anh nói??"
Giọng nói của Ken có phần như giận hờn. Vy Vy đột nhiên cảm thấy bối rối. Chẳng biết là Ken đã dặn hay chưa. Chỉ biết là hình nhưlàm Ken giận rồi.
-"Xin lỗi Ken. Lần sau không như thế nữa." Vy Vy lí nhí hạ giọng. "thế nhưng em cũng trởvề an toàn rồi còn gì nữa."
Ken khe khẽ thở dài. Cậu ôm lấy Vy Vy, dìu lại ngồi trên giường, thủ thỉ vào tai cô.
-"Vy Vy. Em không biết là đã dọa anh sợ chết khiếp rồi sao? Sau này nhất định không để em chịu khổ nữa."
Trong lòng Vy Vy chợt trào lên luồng cảm xúc ấm nóng. Cô gặp chuyện đương nhiên Ken sẽ lo lắng. Thế nhưng cô chỉ muốn cố gắng hết sức, để sau này có thể đường đường chính chính bên cạnh cậu. Vy Vy vòng tay ra sau gáy Ken, đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ.
-"Chuyện này đương nhiên em rõ hơn ai hết.Thế nhưng chẳng lẽ em không đủ bản lĩnh để anh tin là em có thể tự bảo vệ mình sao?"
-"Tất nhiên là có." Ken cười khẽ. "Dù sao cũng không tránh khỏi lo lắng cho em."
-"Vậy được. Sau này em nhất định sẽ chăm chỉ học thêm. Sau này anh có thể không phải lo lắng cho em nữa rồi."
Ken không biết phải nói lại thế nào với Vy Vy. Cô thực chất không thể hiểu được giới quỷ đáng sợ. Vy Vy là người tốt. E rằng nhiềulúc không thể đấu lại được sự gian xảo của Quỷ.
-"Đời này e là muốn không lo lắng cho em, bảo về em thì anh không thể yên tâm được."
Vy Vy cười tươi với Ken một cái. Ken đã yêu cô tới mức không thể không lo lắng cho cô mất rồi. Nụ cười của Vy Vy xóa tan đi cảm giác lo lắng trong lòng Ken. Vốn dĩ Ken vẫn biết, Vy Vy nếu chịu học phép của Quỷ, nhấtđịnh sẽ trở thành người không thể xem thường. chỉ cần cậu chịu khó truyền dạy cho Vy vy, nhất định sẽ có thể an tâm mang cô đi cùng. Nhìn Vy Vy cười tươi không chút lo âu, Ken cũng chợt mỉm cười. Cậu nhẹ nhàng đặt lên môi Vy Vy một nụ hôn. Bờ môi ấm nóng của Vy Vy lúc đầu cũng có chút ngại ngùng. Ken càng lúc càng mãnh liệt hơn. Cậu từ từ ép Vy Vy nằm xuống. Bờ môi cậu xiết chặt đôi môi Vy Vy, ngấu nghiến, thưởng thức. Vy Vy có chút khó thở, tay cô mân mê tấm lưng rộng của Ken. Một lát sau, Ken buông cô ra, nằm sang một bên, tay còn nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của Vy Vy đặt lên ngực mình. Vy Vy thở hổn hển, nép mình vào người Ken, tay ôm ấp lấy ngực Ken.Một lát sau, Ken mới nhỏ nhẹ lên tiếng.
-"Vy Vy. Cả đời này em sẽ theo anh chứ?"
-" Tất nhiên rồi."
-"Kể cả phải từ bỏ nhân gian này?"
Vy Vy im lặng. Một lúc cũng lên tiếng.
-"Ken. Anh đang lo lắng chuyện gì sao? Anhvốn dĩ đã là chồng em. Em không theo chồngem thì theo ai?"
Ken mỉm cười. Chỉ cần câu nói này của Vy Vy.
-"Vy Vy. Anh sắp phải trở về Địa phủ."
Thân hình Vy Vy đột nhiên cứng đơ. Ken vừa nói là sắp phải trở về địa phủ sao? Chẳng phải là vất vả lắm mới trốn ra được sao? Sao có thể trở về đó chịu chết. Vy Vy sợ hãi lên tiếng
-"Sao phải trở về đó?"
-"Trở về để quản thúc địa ngục."
-"Thế nhưng…"
-"Vy Vy." Ken kéo tay Vy Vy lên, đặt một nụ hôn vào đó. "Nếu anh không về, nhất định Quỷ Vương đời tiếp theo sẽ rất ác độc. QuỷVương ác độc, chỉ có một nhân gian này chịu thiệt. Cha anh vốn dĩ định xâm chiếm nhân gian. Quỷ Vương đời tiếp theo sẽ phải giúp ông ta thu phục, sau đó sẽ đánh lên Thiên giới. Chuyện này nhất định không thể để xảy ra."
-"Chẳng phải anh về đó sẽ là chịu chết sao?"
-"Cha anh rất yêu thương anh. Ông tuyệt đối không làm điều gì tổn hại đến anh. Chỉ có điều, độc dược sợ là không tránh được. Anh đang nghĩ cách phá bỏ truyền thống đó đi."
CHAP 17: Theo anh tới tận cùng.
Vy Vy ngồi bó gối trong phòng. Ken muốn về địa phủ, trước đây không phải là Vy vy chưa từng nghĩ qua. Nhưng không ngờ lại sớm như vậy. Ken muốn cô đi với cậu. Chuyệnnày thì quả thật Vy Vy có chút lo lắng. Khôngphải cô không muốn. Chỉ cần đi với Ken, bất chấp đi đâu, cô cũng sẽ theo tới cùng. Thế nhưng sau này đi rồi, chẳng phải không thể làm tròn chữ hiếu với cha mẹ cô sao? Chẳng phải sẽ không gặp được My My với Avi nữa sao?
Vy Vy thở dài. Cửa phòng đột nhiên nhẹ nhàng mở ra. My My cùng mẹ Vy vy bưng theo một đĩa trái cây bước vào, cười với cô. Từ hôm ra tết tới giờ, Vy Vy chỉ ở chơi với Ken vào buổi ngày. 6h tối lại về nhà cô. My My một mình ở với 2 người con trai thì khôngtiện. Nhà cũng chẳng muốn về. Có về nhà thìbố mẹ cô bé cũng chưa chắc đã về. Thế nênsang nhà Vy Vy ở với cô.
-"Con gái đang có chuyện gì àh?"
Bà Lan cười hồn hậu với cô. Bao năm này bà vẫn vậy. Dù là vợ tài phiệt nổi tiếng nhưng lại không hề như những bà xồn xồn chảnh chọe khác. Mẹ cô rất đẹp. Những lúc cần thiết theo ba cô đi tiệc tùng, bà thườngăn mặc khá giản dị, thế nhưng lại rất quý phái. Ở tuổi 40, sắc đẹp như bà quả là hiếm thấy. Lúc nhỏ Vy Vy có nghe nói, mẹ cô và bacô lần đầu gặp nhau là ở một gốc cây đại thụ rất đẹp. Vừa nhìn thấy mẹ cô, ba cô đã ngơ ngẩn.
-"Không có gì. Ba về chưa hả mẹ?"
-"Chưa. Ba con gọi về nói phải tiếp khách. Con gái đang có tâm sự gì sao?"
Mẹ cô ngồi xuống bên giường, còn My My chẳng nề hà gì chui luôn vào chăn Vy Vy, cuộn tròn chiếc chăn lại. Vy vy nhìn con bạn mà bật cười.
-"Không có gì đâu. Mẹ đừng lo."
Bà Lan nghe con gái nói thế cũng im lặng. Trước nay Vy Vy hiếm khi tâm sự với bà. Dù răng cô rất yêu bà. Thế nhưng Vy Vy không phải là dạng người thích tâm sự với người khác. Bà nhìn cũng biết, Vy vy chắc chắn đang có chuyện gì phiền lòng. Thế nhưng bà cũng chỉ cười, dặn dò 2 đứa con gái ngủ nhứ đóng cửa sổ rồi cũng bước ra ngoài.
My My lôi chiếc laptop màu hồng của mình ra, bắt đầu gõ gõ những con chữ. Một lúc sau dường như cũng chán ngán, cô nàng bắt đầu nhấm nháp trái cây.
-"vy vy. Cậu với Ken cãi nhau sao?"
-"Không có."
-"Vậy sao lúc chiều thấy cậu ta hằm hè vậy?"
-"Àk…" Vy Vy bất giác nhớ lại, mỉm cười."anh ấy trách tớ gặp Ngao Cẩu cerberus mà không gọi anh ấy."
-"Ngao Cẩu? Chẳng phải là chó địa ngục sao?"
-"Ừkm."
-"Vy Vy." My My kinh hãi nhìn cô. "Vậy sao cậu không nói với tớ? Có làm sao không?"
-"Không sao. Chỉ bị Ken mắng té tát thôi."
-"Vậy… Con chó nhỏ lúc chiều là…"
-"chính là nó đấy."
Nhìn Vy vy gật gù, My My tái mét mặt.
-"Mẹ ơi. Có thật không? Tớ đã ôm chó địa ngục trong lòng? Sau này nhất định sẽ kể lại cho con tớ nghe. Mẹ nó rất oai dũng, đã từng ôm cả Ngao Cẩu trong lòng."
-"Haha" Vy Vy bật cười. "Vậy lúc đó nhớ nói với nó, dì của con còn oai hùng hơn, đã bắt nó ngủ ngon nên mẹ con mới có thể oai như thế."
-"Vy Vy." My My cũng bật cười, ném một chiếc gối vào cô. "Nhưng mà chắc không phải vì chuyện này mà thẫn thờ cả người thếchứ?"
-"thực ra, My My này. Ken nói sẽ trở về địa ngục. Còn muốn tớ đi cùng."
-"Gì chứ? Không phải muốn cậu xuống địa phủ luôn đấy chứ?"
-"Tất nhiên là không. Chỉ tới khi nhốt được Quỷ Vương vào địa lao, xóa bỏ truyền thống của Địa ngục thôi. Thế nhưng, cũng chẳng biết bao giờ mới có thể được. 1 năm, 2 năm, 5 năm, 10 năm? Chuyện này quả thật không thể đoán được."
-"Vậy… Cậu có định đi không?"
Vy Vy quay sang nhìn con bạn, sau đó cũng trèo lên giường, chui vào chăn bên cạnh cô bé.
-"Theo cậu tớ có nên đi không?"
-"Tất nhiên là tùy theo trái tim cậu thôi. Huống chi Ken cũng rất lợi hại. Nhất định có thể hoàn thành chuyện này sớm."
Cả tối hôm đó Vy Vy không nói thêm một câunào nữa. My My vốn suy nghĩ đơn giản. Quỷ Vương nếu có thể đối phó dễ dàng như thế, chắc chắn không phải dễ đối phó. Huống chi là truyền thống xưa này của Quỷ Vương vốn là phải tàn bạo. Chuyện bãi bỏ truyền thống này, nhất định gặp không ít phản đối từ Quỷ giới. Thế nhưng chuyện càng khó khăn, Vy Vy càng không thể bỏ mặc Ken một mình đối phó. Đã quyết định đeo chiếc nhẫn này, Vy vy đã xác định ở bên Ken cả đời. Thốt nhiên, Vy vy khe khẽ mỉm cười. Phải rồi. Chuyện này chẳng phải cô đã xác định từ trước rồi sao? Sao bây giờ còn phải tốn công suy nghĩ. Cả đời này, Vy Vy sẽ theo Ken. Chỉ cần là với Ken, Vy Vy nhật định sẽ theo cậu tới tận cùng.á
CHAP 18: Sinh nhật Vy Vy
Ken mấy hôm nay cặm cụ làm thứ gì đó, có vẻ rất bí mật. Cậu chàng nhất định không cho Vy Vy đến nhà. Còn nói là nếu đến chắc chắn sẽ giận Vy Vy đến hết năm. Gò vậy chứ?Đường đường là Ken nổi tiếng lạnh lùng, vậymà bây giờ cứ như trẻ con. Mấy hôm trước con bám lấy Vy Vy, bây giờ thì đến nhà cũng không cho cô đến.
Sinh nhật Vy Vy đang tới gần. Chỉ mấy ngàynữa thôi là Vy Vy đủ tuổi kết hôn. Chuyện nàythật ra trước đây Vy Vy cũng chẳng quan tâm là bao. Kì thi đại học diễn ra đúng như mong muốn của cô. Chẳng khó khăn gì để VyVy có thể hoàn thành được bài thi đúng nhưý nguyện. So ra thì đề đại học ũng chẳng thể làm khó được Vy Vy. Thế nhưng chẳng biết cô thi làm gì. Có đậu thì cũng hai tháng nữa là phải đi học. Mà kế hoạch của Ken thì có vẻ rất lâu. Nói tới chuyện kết hôn, không biết là quỷ thì có cần pảhi đăng kí kết hôn hay không nữa. Vy Vy lúc vừa nghe My My thủ thỉ cô bạn với Avi sẽ đăng kí kết hôn đã nhìn cô bé như thể cô bé là người ngoài hành tinh vậy. Thế nhưng nghĩ lại, dù sao 2 người đó cũng là người. Yêu nhau đăng kí kết hôn là đương nhiên.
Gần một tuần rồi Vy Vy chưa gặp Ken. Ba côđã dặn là nếu rảnh thì ra công ty làm thư kí giúp ba. Vy Vy cũng chẳng có chuyện gì làm,hơn nữa công việc làm thêm của cô cũng mang lại cho cô kha khá kinh nghiệm, thế nênvừa thi xong, Vy Vy đã đến công ty giúp ba cô giải quyết một số chuyện lặt vặt.
-"Con gái."
Ba Vy Vy tươ cười, gõ cửa phòng thư kí lúcVy Vy đang đánh máy giúp ba tập tài liệu vềcông ty. Cô ngẩng lên, cười lại với ba.
-"Dạ?"
-"Sắp sinh nhật rồi. Muốn quà gì để ba còn chuẩn bị?"
-"Hi. Vậy thôi hả ba. Con thì quà gì cũng được. Chỉ cần ba chuẩn bị là con đều thíchhết."
-"Chắc không? E rằng bây giờ chỉ có gói Ken lại tặng con thì con mới thích."
-"Ba."
Vy Vy đỏ mặt. Ba cô cười to thành tiếng. Ông bao giờ cũng gần gũi với con gái như vậy. Dù ít khi gặp mặt con gái, thế nhưng tình yêu của ông dành cho cô là vô tận. Chỉ cần có thể làm cô và vợ ông vui, ông nhất định sẽ không nề hà gì.
-"Sao? Ba nói sai sao? Thế ngày một Ken sẽ tới dự tiệc sinh nhật con chứ?"
-"Dạ? ơ…"
Vy Vy khẽ ngập ngừng. mấy hôm nay cô có gặp được Ken đâu. Còn chẳng biết liên lạc với cậu bằng cách gì. Ken đáng ghét, khôngcó điện thoại, đến nhà thì không cho. Cô chẳng biết làm thế nào để báo cho Ken.
-"Sao thế? Con cãi nhau với nó hả?"
-"Dạ không ạk. chỉ là dạo này con không gặp anh ấy thôi."
-"Vậy sao? Nhưng mà con gái này. Sinh nhậtnày của con sẽ có thêm giới báo chí tham dự đấy."
-"Dạ? Sao lại thế ạk?"
-"Chẳng lẽ con định cả đời này không côngbố thân phận con gái tài phiệt này sao?"
-"Dạ? Con không có ý đó. Chỉ là…"
-"còn chỉ là gì nữa. Cứ thế đã nhé. Ba về phòng đây. Chút nữa bảo thư kí Kim mang cho ba tách cà phê nhé."
Ba Vy vy nói xong lập tức chuồn êm ra ngoài, không để cho cô kịp nói thêm gì. Ba cô cũng thật là… Thế nhưng nhắc đến Ken. Mấy ngày không gặp, Vy Vy cứ như là mất hết sức sống vậy. Từ nhớ đâm bực mình. Trước giờ làm gì có chuyện Ken tránh mặt Vy Vy như thế này. Vy Vy vốn dĩ là người không thích tò mò. Thế nhưng như thế này thì quá lắm.
Chiều hôm đó, Vy vy nhất quyết đến nhà Ken hỏi cho ra lẽ. Gì thì gì, cô cũng không thể để mập mờ như thế này được. Vừa đến cửa biệt thự đen, Vy Vy đã hung hăng bấm chuông, tưởng tượng đến cảnh cô mắng Ken té tát ngay khi cậu ta lò dò mặt ra. Thế nhưng đời có mấy khi được như ta toan tính.Chuông vừa kêu một hồi, Vy Vy đã thấy Ken te te bay ra, khuôn mặt bơ phờ như mấy ngày chưa được ngủ.
-"Kun. Mở cửa cho tôi. Tôi phải tìm Ken"
-"Tiểu thư Vy Vy." Nhìn thấy Vy Vy, Kun có chút ngạc nhiên. "Sao tiểu thư lại ở đây?"
-"Tôi tới tìm Ken. Nhanh nhanh mở cửa cho tôi."
-"Tiểu thư. Rất xin lỗi. Mấy hôm nay thiếu gia chẳng chịu gặp ai hết."
-"Sao lại thế?"
-"chuyện này tôi không thể nói."
-"Kun. Nói cho tôi biết. Có phải Ken gặp chuyện gì không?" Vy vy lo lắng hỏi Kun.
-"Không phải đâu. Thiếu gia có chút chuyện.Thiếu gia xong chuyện sẽ tìm gặp tiểu thư sau."
-"Không được. Hôm nay tôi nhất định phải gặp Ken. Mở cửa cho tôi."
-"Tiểu thư. Rất xin lỗi."
Kun nói xong, quay mặt bay thẳng vào nhà. Vy Vy dứng đó tức xì khói. Ken dám tránh mặtcô sao? Còn không cho cô vào nhà. Không phải là đang hú hí với em nào đấy chứ? Không được. Nhất định cô phải vào. Chỉ là không mở cửa thôi. Có gì to tát cơ chứ. Cô còn có đường khác.
Vy Vy đi quanh quanh biệt thự. Biệt thư gì mà to kinh. Đi mỏi cả chân mà vẫn không nhìnthấy chô nào có thể leo vào. Duy chỉ có một chỗ sau vườn là được rào lại bằng hàng rào sắt. Tuy có hơi cao nhưng vẫn có thể trèo qua. Vy Vy hí hửng mừng thầm. Lão Ken này đánh giá cô thấp quá. Đường đường là nữ quỷ Vy Vy cơ mà. Sao có thể chịu thua cậu dễ dàng như thế. Môi Vy Vy nhếch lên một chút. Sau đó cô xắn xắn tay áo, chuẩn bị trèo lên.
Có một điều Vy Vy không thể ngờ tới. Nơi dễ trèo như thế đương nhiên phải có cảnh giác. Tay Vy Vy vừa chạm vào song sắt, lập tức đã giật phắt ra.
-"Ối AAAAAAAAAAAAAAAAA"
Vy Vy hét ầm lên. Quái gì. Ken đáng ghét. Song sắt mà cũng thủ sẵn điện. Làm cô xém chút mất mạng. Vy Vy nhìn đoạn rào mà tức trào máu. Nhìn thấy mà không thể hành động.Quả thật làm máu Vy Vy phải kiềm chế lắm mới không biến thành khói bốc lên trên đầu.
-"Không cho vào chứ gì. Được lắm Ken. Tôi không thèm vào nữa. Cả đời không vào nữa.Tôi thề!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"
Vy Vy cay cú quay đi, nước mắt chảy dài. Cô đưa tay quệt mạnh. Ken đáng ghét, Không cần hắn nữa. Sinh nhật này cô ăn với bạn bè của cô, với báo chí Việt Nam.
Bóng đen ngẩ ngớn lướt qua những ngọn cậy. Ngôi biệt thự sáng bừng những ánh đènnhư huyền thoại. Âm nhạc nhẹ nhàng như chào đón những người khách sang trọng bước ra từ những chiếc xe đắt tiền. Vy Vy cùng ba đứng ngoài chào khách. Những người khách giới thượng lưu cứ trầm trồ khen ngợi con gái ngài chủ tịch xinh đẹp tới mê người. Vy Vy thì cứ cười cười. Khuôn mặt chẳng có chút hứng thú. Bạn của cô vẫn chưa tới. My My với Avi đang giúp mj Vy Vy tiếp khách.
-"Này. Có phải chỗ này không?"
-"Hình như thế. Mà…. Sao lại thế?"
Vy Vy đang đứng tiếp một ông khách thì nghe tiếng xì xào. Cô ngước mắt lên nhìn. Cảlớp 12A1 đang đứng lớ xớ ngoài đường, một vài đứa ngóng cổ nhoi vào trong. Vy Vy mỉm cười, chào xã giao ông khách rồi đi qua chỗ bọn bạn.
-"Tới rồi sao không vào? Định cho tớ leo cây hả? chờ mọi người lâu quá đi."
-"Vy Vy."
Nhìn thấy Vy Vy, cả bọn há hốc miệng, trợn mắt kinh ngạc.
-"Vy Vy. Phải cậu không đấy?"
-"Vy Vy. Nhà cậu đây hả? Giàu thế này sao?"
-"Vy Vy. Cậu giấu bọn tớ hả? Giàu như này mà cứ làm ra vẻ nhà ta chỉ khá giả thôi thế hả?"
Vy Vy nhìn mấy đứa bạn phụng phịu mặt màbất giác ngại ngùng.
-"Xin lỗi. Tớ cũng là bất đắc dĩ thôi. Tớ sợ mọi người biết tớ là con gái tài phiệt, đối xử lạnh nhạt với tớ."
Cả bọn nhìn Vy Vy, tròn mắt đợt hai. Vy Vy cả đời không sợ trời, không sợ đất. Bây giờ lạicó vẻ mặt hối lỗi này. Vài đứa con gái cười xòa, mấy tên con trai bước lên phía trước, trịnh trọng.
-"Không sao. Chuyện qua rồi. Vy Vy. Chúc sinh nhật 18 vui vẻ. Chúc mừng cậu đỗ đại học."
-"Cảm ơn mọi người."
Vy Vy cười bẽn lẽn. Những món quà xa xỉ. Những thứ đắt tiền nãy giờ Vy vy nhận không ít. Nhưng chẳng có món quà nào làm Vy Vy ấm lòng như món quà này. Bạn bè học với nhau 3 năm rồi. Bây giờ sắp mỗi đứa một nơi. Quả thật nghĩ lại, nhiều khi thấy mình vô tâm với lớp quá.
-"thôi. Mọi người vào đây đi."
Vy Vy cười tươi với đám bạn. Khách khứa cũng vào nhà gần hết rồi. Tiệc cũng sắp bắt đầu. Không thể thiếu được nhân vật chính. Vy Vy dẫn bọn bạn vào chỗ Avi với My My đang đứng. Sau đó ra cửa ngóng thêm một lượt.
Ngốc nghếch. Vy Vy tự mắng mình. Ken làm gì biết hôm nay là sinh nhật cô chứ? Cô đã báo cho cậu ấy đâu. Mà Ken chắc cũng chẳng quan tâm đâu. Vy Vy đánh một cái vào đầu. Không nghĩ nữa. không thèm quan tâm lão Ken chết tiệt đó nữa. Nhưng nghĩ là nghĩ vậy, trong lòng Vy Vy vẫn trào lên cảm giác thật vọng, nước mắt chực trào trên mi.
-"Kính thưa quý vị khách quý. Hôm nay tôi tổ chức bữa tiệc này, thứ nhất là để kỉ niệm ngày vợ tôi hạ sinh một thiên thần. Thứ 2 là để giới thiệu thiên thần đó của vợ chồng tôi."
Mọi người đồng loạt vỗ tay. Vy Vy bước lênđứng cạnh ba cô, cố nặn ra một nụ cười.
-"Hôm nay là sinh nhật thứ 18 của tôi. Kính mong quý khách quý có thể vui vẻ hưởng thụ."
Vy Vy chỉ nói được như thế. Cô chẳng biết nói gì thêm. Trước nay ăn nói vốn không phải là sở trường của cô. Hơn nữa, bây giờ Vy Vy cũng chẳng có tâm trạng mà nói gì hết. Đang mỉm cười một cái, chuẩn bị bước xuống, Vy Vy bỗng nhiên nghe tiếng của mộtđứa con trai
-"Vy Vy."
Vy Vy sững người. Cô ngẩng mặt lên nhìn. Chàng trai đó đứng mỉm cười rạng rỡ với Vy Vy. Nước mắt Vy Vy bỗng trào ra. Khuôn mặt đó, khuôn mặt mà cả tuần nay cô mong muốn nhìn thấy, khuôn mặt mà cô vừa giận vừa yêu. Ken đứng đó, nhìn thẳng vào cô. Anh mặc một bộ comle. Sau này Vy Vy mới biết. Lúc đầu Ken chỉ định mặc tông đen như mọi ngày, thế nhưng Kun chẳng biết tìm đâu ra bộ comle này, Ép Ken mặc cho bằng được.
Ken bước đi từng bước thong thả về Vy Vy. Suốt một tuần không nhìn thấy Vy Vy. Cậunhớ cô đến gần chết. Cậu bước tới, đứng đối diện với Vy Vy, nhìn vào đáy mắt long lanh của cô.
-"Vy Vy. Sinh nhật vui vẻ."
Vy Vy không nói được câu nào. Ken đã đeo lên cổ Vy Vy một sợi dây. Chiếc cổ cao trắng ngần của Vy Vy như nổi bật với chiếc vòng đính kim cương. Chiếc vòng tinh xảo ánh lên như pha lê trong suốt. Màu chủ đạo là màu của Kim Cương đen và trong trẻo. Vy Vy nhìn chằm chằm vào chiếc vòng, sau đó ngước lên nhìn Ken. Ken đưa tay vuốt lấy những sợi tóc lòa xòa, mỉm cười.
-"Không giận anh chứ? Công sức hơn một tuần của anh đấy."
-"Vì cái này mà anh không chịu gặp em sao?"
-"Ừk… Thật ra không dám gặp. Anh muốn chú tâm vào chiếc vòng này."
Ken bối rối vuốt vuốt những sợi tóc của cậu,mặt có phần hơi đỏ. Lúc này Vy Vy mới để ý, xót xa. Đầu ngón tay thuôn dài của Ken mườingón thì băng lại cả mười bằng urgo. Vy Vy khe khẽ đau lòng, nắm lấy tay cậu, đặt lên đómột nụ hôn ấm. Sau đó, ngước lên nhìn cậu. Ken lúc này cười toe toét. Cậu cúi xuống, hôn lên đôi môi Vy Vy, nhẹ nhàng.
Vy Vy mặc kệ những ánh đèn flash nháy lên lia lịa, mặc kệ mấy đứa con gái lớp cô đưa tay lên bịt miệng, mắt mở to long lanh, mặc kệluôn cả mẹ cô, ba cô, My My với Avi đang mỉm cười. Ngay lúc này đây, đáy mắt cô chỉ còn lại Ken. Ken rời môi cô, mỉm cười. Bàn tay anh đặt lên eo Vy Vy nóng bỏng. Vy Vy cũngngày lập tức cười tươi. Bữa tiệc sinh nhật hôm đó cứ như là mơ vậy. Ken cùng Vy Vy đi tiếp khách một lượt, sau đó ba Vy Vy bảo cô đưa bạn sang phòng ba cô đã chuẩn bị sẵn.Vy Vy cảm động nhìn ba. Ba cô bao giờ cũng thật chu đáo với cô.
Đám bạn vừa đóng cánh cửa cách âm lại, liền hiện nguyên hình học sinh vừa tốt nghiệp. Cả bọn nhao nhao, đạp phá tưng bừng. Suốt cả buổi, Vy Vy không khép nổi miệng lại. Sinh nhật này là sinh nhật hạnh phúc nhất của Vy Vy. Trước khi đi cùng Ken, những kỉ niệm thế này, quả thật Vy Vy khôngthể không trân trọng.
Tối hôm đó, lúc bạn bè đã về hết, My My vớiAvi sớm đã chuyển về ngôi nàh nhỏ xinh xinh của Avi, cũng chàoVy Vy về. Ken ở lại nhà VyVy, chuyện phiếm với ba cô. Vy Vy giúp mẹ gọt hoa quả, sau đó cũng cùng mẹ cô ra góp chuyện.
-"Vy Vy. Bao giờ con đi?"
Ba Vy Vy thong thả đưa miếng táo lên miệng, lên tiếng hỏi cô. Vy Vy cứng đơ người.Ken dường như cũng có chút bât ngờ. chỉ có bố mẹ Vy Vy là vẫn tỏ ra như đang nói chuyện vui.
-"Ơ… Sao ba mẹ biết?" Ken lên tiếng
-"chuyện này tất nhiên ba biết. Không phải con định dẫn con gái ba đi mà không báo với nhà sản xuất một tiếng đấy chứ?"
-"Ơ… Dạ không ạk."
-"Vậy bao giờ 2 đứa đi."
-"Dạ. chắc cũng khoảng 2 ngày nữa ạk. Mọichuyện con đã chuẩn bị xong."
Ba Vy Vy gật gù. Bao năm làm bạn với Quỷ Vương, ông hiểu hắn ta không đơn giản. Nếulà người tốt thì còn tốt hơn cả Chúa. Đã nhiễm độc thì chắc chắn rất mưu mô. Ông quay sang nhìn Vy Vy.
-"con gái. Con có sợ không?"
-"Không thưa ba."
-"Có chắc sẽ giúp Ken chiến thắng chứ?"
-"Vâng."
Vy Vy mỉm cười với ba. Ông cũng mỉm cười lại với cô. Con gái ông ông hiểu hơn ai hết. Đứa con gái đầy bản lĩnh mà ông vẫn tự hào. Mẹ Vy Vy nhìn hai ba con, bất chợt nhận ra. Vy Vy. Cô đã thật sự lớn rồi.
CHAP 19: Ra mắt Quỷ Vương
2 ngày sau đó, Vy Vy đã chẩn bị xong mọi thứ. Bố cô hôm nay đã ở nhà để tiễn con gái.Vy Vy mặc dù suốt buổi cứ cười đùa, nói rằngchỉ đi một thời gian thôi, sau đó sẽ về giúp ba quản lí công ty, thế nhưng trong lòng không tránh khỏi đau lòng. Nước mắt cô chỉ chực trào ra. My My thì chẳng thèm nể nả gì,ôm cứng lấy Vy Vy khóc ầm lên. Avi cũng chẳn biết dỗ thế nào, đành để cho cô bé khóc lóc, còn mình thì nói chuyện phiếm với Ken và bố mẹ Vy Vy.
-"Vy Vy." My My nức nở. "Cậu không ở nhà được sao?"
-"My My thôi nào. Cậu thừa biết tớ đã quyết làm gì là sẽ làm đến cùng mà. Chỉ một thời gian thôi."
-"Vy Vy. Cậu nhất định phải trở về đấy. Nếu không thì không ai bảo vệ cho tớ hết."
-"Sao lại không có? Avi cũng rất bản lĩnh mà."
-"Nếu anh ấy bắt nạt tớ thì ai bảo vệ tớ chứ?"
-"Vậy lúc đó bất chấp thế nào tớ cũng phảivề dạy cho cậu ta một bài học."
My My đang khóc cũng phải bật cười. Vy Vy của cô trước nay rất yêu thương cô, bao giờ cũng bảo vệ cho cô. Lúc nhỏ có lần 2 cônhóc rủ nhau đi theo đám bạn trong xóm đi hái trộm ổi. Lúc bị phát hiện, chủ nhà xúi ra mấy con chó béc giê, My My thì khóc thét lên, còn Vy Vy thì nắm tay cô chạy biến. Lúc bọn chó đuổi đến nơi, Vy Vy bất chấp có thểbị thương, nắm lấy cây gậy gần đó, đuổi hết bọn chó đi, nhất định không để con nào lại gần My My. Lúc My My học lớp 9, cô bé say nắng một hotboy nổi tiếng đa tình của trường.Vy Vy chỉ dặn My My cẩn thận, thực chất luôn theo dõi anh bạn trai của My My. Lúc biết hắn ta cặp kè với tận mấy em, Vy Vy đã tức giận đến mức kéo cả đàn em đến đánh cho tên kia bò lăn bò càng, nhất định tới già cũng không dám đụng đến My My nữa. Chơi với nhau từ lúc nhỏ, bây giờ cô lại phải xa Vy Vy. Từ lúc nhỏ đến giờ, cô với Vy Vy đi đâu cũng có nhau. Để cho Vy Vy đến chốn địa phủ tăm tối, cô quả thật không nỡ.
-"Cậu có kế hoạch rồi hả?" Avi lãnh đạm rời ánh mắt khỏi My My, quay sang hỏi Ken. Bố mẹ Vy Vy vừa mới sang chỗ 2 cô gái kia.
-"Có rồi."
-"Chắc thắng không?"
-"Không mấy chắc chắn."
-"Vậy sao còn dẫn cô ấy đi?"
-"Nếu tôi không dẫn cô ấy cũng sẽ đi."
-"Vậy… chăm sóc cô ấy cho cẩn thận."
-"Chuyện này là tất nhiên. Cậu cũng phải chăm sóc My My cho cẩn thận. Sau này sẽ vềtìm 2 người."
-"còn sống hẵng về. My My nhà tôi rất sợ ma."
Ken bật cười khan một tiếng. Còn sống? Chuyện này cậu cũng chẳng chắc chắn gì. Vốn dĩ lúc đầu, Ken định không mang Vy Vy theo cùng. Thế nhưng Vy Vy không phải hạng người chịu an bài như thế. Hơn nữa, nếu xa cô, Ken cũng chẳng thể yên tâm. Bọn tay chân Quỷ Vương nhất định biết Vy Vy là ai. Nếu muốn uy hiếp Ken tiếp nhận vị trí QuỷVương, Vy Vy quả thật là phương án tốt nhất.
8h đêm, trong vườn biệt thự Đen.
Vy Vy, Ken, My My đang bế Cerberus ngủ say trong lòng, Avi, chủ tịch tập đoàn Vươngthị và Kun đều ở trong khu vườn đầy u ám.
Vy Vy ngậm ngùi nhìn mẹ cô cố cầm nước mắt. Bao nhiêu năm qua, cô chưa làm được gì cho ba mẹ. Lần này đi chưa chắc đã có ngày về. Vy Vy chỉ có một điều ân hận duy nhất là chưa thể báo đáp ơn nuôi dưỡng của ba mẹ.
-"Vy Vy." Mẹ cô cười hồn hậu, đưa tay vuốt những sợi tóc còn vương của cô, dặn dò."Xuống đó nhất định phải cẩn thận, có chuyện gì lập tức phải báo cho ba mẹ biết."
-"Dạ." Vy Vy cố nén tiếng nấc. Ken đứng cạnh cô đưa tay xiết chặt lấy bờ vai của cô. Ba cô nhìn thẳng bào Ken
-"Con nhất định phải chăm sóc tốt cho con gái chúng ta. Chúng ta cũng sẽ gặp lại các con sớm thôi."
-"Vâng thưa ba."
-"Vy Vy." My My khe khẽ lên tiếng. Những gì cần nói, cô cũng đã nói với bạn. Thế nhưng trong lòng cô vẫn chưa muốn bạn rời đi. Avi biết ý, mỉm cười nhìn Vy Vy và Ken
-"Đi cẩn thận. Mọi người chờ hai người về."
Kun khe khẽ nhắc Ken đã đến giờ. Cậu đã sớm báo cho Quỷ Vương về chuyện Ken sắpcùng vợ trở về theo lệnh của thiếu gia. Dù theo hầu Ken theo lệnh Quỷ Vương, thế nhưng xưa nay, Ken vẫn là người cậu khâm phục nhất. Ken khẽ gật đầu. Cậu quay sang nói với mọi người
-"Cũng đã đến giờ rồi. Mọi người trở về đi. Nhất định tôi sẽ dùng cả thân mình bảo vệ Vy Vy."
Ba mẹ Vy Vy gật đầu nhìn cậu đầy tin tưởng. My My thút thít trong lòng Avi. Vy Vy ngước lên nhìn Ken. Cậu khẽ nhắm mắt lại, lầm rầm đọc thần chú. Cánh cổng đen địa ngục dần dần hiện ra. Cerberus trong tay MyMy khẽ cựa quậy rồi nhảy xuống đất. Ngao Cẩu dần dần hiện lại nguyên hình. Cánh cổng rít lên rồi mở ra từ từ. Ngao Cẩu quỳ mọp xuống chờ đợi. Ken với Vy Vy hít dài mộthơi, cùng nhau bước vào.
Không khí ẩm thấp ập đến mũi Vy Vy. Cô hơihơi choáng váng, nắm chặt lấy cánh tay Ken.Ken quay sang nhìn cô, khích lệ. Vy Vy mỉm cười đáp lại. Cánh cửa khép lại sau lưng 2 người. Kun cũng đã hiện nguyên hình, thành một chàng trai mặc áo đen, thân hình tuyệt đẹp. Trước nay Vy Vy chưa bao giờ nhìn thấy hình dạng thật của Kun, khe khẽ ngạc nhiên. Ngay sau đó, hình ảnh trước mắt còn làm cô ngạc nhiên hơn gấp bội.
Toàn bộ Ác Quỷ của địa ngục đang quỳ trước cô và Ken. Thái độ hoàn toàn tôn kính. Vy Vy chưa bao giờ tưởng tường được có ngày có người quỳ trước mặt cô. Hơn nữa toàn bộ họ đều là ác quỷ thì hoàn toàn chưa mơ đến bao giờ. Bây giờ đây, cái viễn cảnh mà có cho cô cũng không mơ nổi ấy đang hiển hiện trước mắt cô, hoàn toàn thật,hoàn toàn không phải cô tưởng tượng ra. Vy Vy liếc trộm sang Ken. Cậu chẳng tỏ vẻ gì là ngạc nhiên. Cũng phải thôi. Ken là con trai Quỷ Vương. Chuyện Ác Quỷ quỳ mọp trước cậu là hoàn toàn có lí. Vy Vy nhìn Ken, nỗi sợ hãi dần tan biến. Bàn tay cô cảm nhận được cái xiết chặt của Ken. Cậu kéo cô đi. Hai người cứ thế tới trước mặt đám Ác Quỷ đang cúi đầu kia. Lúc 2 người dừng lại, Chúng đồng loạt hô to.
-"Chào mừng Thái tử và Thái Tử Phi trở về."
Ken hít một hơi thật sâu. Trở về. Phải rồi. Cậuđã trở về.
Vy Vy cảm nhận được chân mình nhấc bổngkhỏi mặt đất. Cô mặc cho Ken đưa mình bay qua đầu bọn ác quỷ. Sau đó 2 người đáp xuống đại sảnh trên lâu đài. Lúc chân Vy Vy chạm đất, Trước mắt cô hiện lên một khung cảnh khá giống như trong những bộ phim côxem về đại sảnh những lâu đài của phương tây. Những Ác Quỷ nhìn có vẻ cao siêu đang quỳ gối chào đón cô và Ken. Duy chỉ có một người. Người đó ngồi trên ngai vàng. Người đó đang nhìn cô và Ken, ánh mắt mập mờ khó đoán. Ken từ từ dắt Vy Vy tới gần người đó. Vy Vy có thể cảm nhận được cái rùng mình khe khẽ của Ken. Khuôn mặt của Quỷ Vương ngày càng rõ ràng hơn. Khuôn mặt tựa hồ có nét gì đó giống với nét mặt lạnh của Ken. Ánh nhìn sâu thẳm xoáy vào VyVy. Khuôn mặt đó không như những gì Vy Vy tưởng tượng. Nó trẻ hơn. Có chút gì đó như ngỗ nghịch, khiêu khích. Quỷ Vương nở một nụ cười với Vy Vy làm cô giật mình. Ken nắm chặt tay Vy Vy hơn, cúi đầu xuống.
-"Thưa Phụ Vương, con đã về."
-"Con trai. Đây là con dâu ta?"
-"Vâng, thưa phụ vương."
-"Con gái của Lôi thần?"
Lôi thần? Cái tên vụt qua đầu óc đang hoảng loạn của Vy Vy. Lúc còn nhỏ, cô thường nghe ba cô nói với cô, "Vy Vy. Để Lôi Thần làm ngựa cho con." " Vy Vy. Để Lôi Thần tắm cho con." "Vy Vy. Con là con gái Lôi Thần.Con nhất định phải mạnh mẽ"
Vy Vy gật nhẹ. Cô cúi đầu.
-"Kính chào phụ vương."
Quỷ Vương chăm chú quan sát Vy Vy. Lôi Thần. Cái tên đó đã lâu ông không còn nhắc đến nữa. Ngày xưa vốn dĩ là bạn thân. Bây giờ đã chỉ còn là người dưng.Còn nhớ trướcđây, lúc còn trẻ, ông và ông ấy đã hẹn sẽ làm thông gia. Không ngờ, điều này bây giờ lại trở thành sự thật. Lôi Thần. Trước đây ông và ông ấy vào sinh ra tử. Cả đời này Quỷ Vương chưa bao giờ coi trọng ai, Lôi Thần làngoại lệ của ông. Thế nhưng bây giờ đã khác. Lôi Thần và Quỷ Vương. 2cái tên bây giờ chỉ còn sự xa lạ.
CHAP 20: Gặp mặt nữ thần báo tử
Địa phủ xôn xao bởi một đám cưới đang được chuẩn bị một cách hoành tráng. Nhữngcon quỷ địa ngục được dịp vui vẻ. Mặc dù là ác quỷ, thế nhưng những cư dân của địa ngục này cũng biết tôn trọng hoàng tử thứ 10 của Quỷ Vương. Xưa nay Đám ác quỷ chưa có ai dám khinh thường vị hoàng tử này. Nếu có kẻ nào cả gan mạo phạm, e rẳngchưa kịp bị dẫn tới để hoảng tử định đoạt đã bị cư dân ở đây đánh cho bầm dập. Ken ở đây vốn dĩ chưa bao giờ tỏ ra vẻ ta đây là hoàng tử. Cậu chỉ chăm chú lo lắng cho đời sống những ác quỷ sinh sống ở đây. Vì thế nên ở địa phủ, Quỷ Vương cũng chưa thể có được tiếng nói như Ken.
Cô dâu của Ken đương nhiên là vấn đề được bàn tán nhiều nhất. Lần trước diện kiến, tất cả thần dân đều choáng ngợp với vẻ đẹp thần thánh nhưng có nét ma mị của cô. Một cô gái mà theo như lời người ta truyền tai nhau là đẹp hơn cả thiên sứ. Thế nhưng sức mạnh của cô ấy thật sự còn là cả một ẩn số. Nếu như cô ấy sắp trở thành thái tử phi, đương nhiên cần phải có cả sắc lẫn tài. Thế nhưng cư dân ở đây chỉ mới một lần nhìn thấy cô. Sắc đẹp của cô là do người ta len lén nhìn lên mới thấy, thế nên sức mạnh thế nào cơ hồ chưa ai được thử sức.
Duy chỉ có mộ người không hề vui mừng trước cái đám cưới đang gây xôn xao kia.
Nữ thần báo tử đời thứ 5 biệt hiệu Ely vốn là bạn thanh mai trúc mã với hoàng tử Ken. Người ta trước đây còn tưởng là 2 người sẽ lấy nhau. Vốn dĩ trước đây Ely không muốn trở thành nữ thần báo tử. Mẹ của cô, nữ thần báo tử đời thứ 4 biệt hiệu Devil vốn dĩ là một nữ quỷ xinh đẹp. Thế nhưng sau khi trở thành nữ thần báo tử, sự độc ác dần dầnbiến bà ta trở thành một con quỷ khát máu cả ngoại hình lẫn tính cách. Ely khi sinh ra đã rất sợ mẹ của mình. Kể cả khi bà ta bị giết, côcũng không hề rơi một hạt nước mắt nào. Trong mắt cô, bà ta là người suốt ngày đi tìm máu, là người luôn nhìn cô với ánh mắt ác độc nham hiểm. Ely không hề muốn trở thành người như thế. Nhưng để tồn tại ở chốn địa phủ đâu phải dễ. Từ nhỏ Ely đã co thứ tình cảm đặc biệt với Ken. Tình yêu đó theo cô lớn dần, bảo vệ cô trước máu đỏ, giữ gìn cho cô nhan sắc hơn người. Địa phủ không thể thiếu nữ thần báo tử. Quỷ Vương biết cô là người có tài, đã rỉ tai cô về cái viễn cảnh tươi sáng là làm vợ Ken. Đương nhiên, Ely không hề biết, thứ ông ta muốn chính là sức mạnh có thể tăng thêm sự rùng rợn của địa phủ kia.
Ely sau khi biết Ken sẽ kết hôn, đã lồng lộn lên đến tìm Quỷ Vương để hỏi cho ra nhẽ. Ông ta đã hứa sẽ để cô lấy Ken. Ông ta đã hứa chỉ cần cô tuyên thệ sẽ trung thành thì nhất định sẽ giữ lời. Ely ngây thơ, không biết đã bị lừa một cách trắng trợn, lập tức lập lời tuyên thệ. Ác Quỷ nơi địa phủ có thể nói là khi đã tuyên thệ, tuyệt đối không thể phản bội lời thề. Lời tuyên thệ đã nói ra, nếu bị phản bội sẽ lập tức rút cạn máu trong người ác quỷ đó, dần dần giết chết ác quỷ đó trong đau đớn. Ely đặt niềm tin vào Quỷ Vương. Cô ta sống chết vì địa phủ. Cô ta trở thành ác quỷ, dần dần khát máu, thế nhưng lại vẫn rất xinh đẹp. Mặc dù thế, Ely vẫn dần dần tha hóa. Cô ta trở nên nguy hiểm. Những ác quỷ, những con người, thậm chí cả thiên thần, đều bị cô ta giết chết rất dã man. Khuôn mặt những kẻ xấu số, Ely đều lóc da ra hết. Chỉ trừ lại những mảng thịt nham nhở. Trên người nạn nhân bao giờ cũng bị rạch những nhát sâu hoắm. Cái ác độc của Ely ở đây chính là cách cô ta hành hạ nạn nhân. Một khi đã trở thành nạn nhân của Ely, việc duy nhất có thể làm là bị phả vào mặt hơi thở của Ely, cả người cũng vì thế mà trở nên cứng đơ, nỗi đau nhân lên mấy lần. Ely tuyệt đối không để con mồi của cô ta chết trong lúc bị hành hạ. Sau khi thỏamãn mới sử dụng ngàn vạn bò cạp độc, cho chúng bò lên người nạn nhân, từ từ cắm những nọc độc vào những vết thương nhamnhở trên người, trên mặt nạn nhân.
Duy chỉ có 2 người có thể thắng được Ely. Thứ nhất là Ken. Thứ 2 chính là Quỷ Vương. Quỷ Vương mưu mô xảo quyệt, hơn nữa lại rất tài giỏi. Ông ta không những có thể vô hiệu hóa hơi thở của Ely mà còn có thể điều khiển được đám bò cạp độc của cô ta. Những chiêu thức biến hóa vô biên của Ely không là gì với Quỷ Vương. Thậm chí ông ta còn chẳng cần rời ghế. Những lần Quỷ Vương gọi cô đến thử sức, chính là những lúc ông ta ngầm cảnh cáo Ely, nếu cô dám phản bội, không những bị rút hết máu chết mà còn phải chịu một cái chết rất tàn nhẫn.
Vì lí do này, Ely tuyệt nhiên không dám manhđộng gì dù trong lòng rất đau khổ. Cô khôngthể đứng nhìn Ken kết hôn, thế nhưng cũng không thể chống lại đám cưới có Quỷ Vương hậu thuẫn này. Quỷ Vương vốn dĩ chỉ chấp nhận những thứ có ích, thế nhưng bây giờ lại đồng ý cho con trai cưới người con gái này chỉ vì tình yêu. Lúc diện kiến Quỷ Vương. Ely có đem thắc mắc này ra hỏi. Thế nhưng Quỷ Vương chỉ lạnh lùng nói với cô
-"Ely. Tò mò là điều tối kị ở địa phủ."
Ely biết rất rõ Quỷ Vương. Ông ta đã khôngcó ý định nói thì tuyệt đối không ai có thể biết được. Thế nhưng tất cả những chuyện ông ta làm thì hết sức kinh khủng. Độc ác như Ely cũng không thể không sợ Quỷ Vương. Vì thế bấy lâu nay cô đành chấp nhận phục tùng Quỷ Vương, cho dù cô biết làm như thế Ken sẽ ghét cô, sẽ không bao giờ yêu cô.
Chính vì không thể làm được gì, chuyện duynhất Ely có thể làm lúc này, chính là tìm gặp cô dâu của Ken.
Vy Vy thần người trong phòng. Căn phòng chủ đạo màu đen của Ken không thể làm chocô bớt đi cảm giác sợ hãi. Ba cô rất hiểu QuỷVương. Ông nói với cô rằng sau khi ông ta uống loại thuốc đó, đã trở thành một con người hoàn toàn khác. Những lần nhìn ông ta hành sự, ba Vy Vy không khỏi rùng mình. Bao nhiêu năm làm bạn, Lôi thần quá hiểu Quỷ Vương. Chính vì hiểu nên ông cảm thấy thật sự ghê sợ hắn ta. Quỷ Vương đã trở thành con người chỉ biết có lợi ích. Tình thương của ông ta dành cho con trai, Ken cũng sớm biết chỉ vì cậu tài giỏi. Ông ta muốn Ken giúp ông ta thu phục ba giới. Vậy ông ta muốn gì ở cô? Điểm này Vy Vy thật sự không hiểu.
Vy Vy đưa mắt nhìn ra ngoài. Cô đang đứng cạnh cái cửa sổ duy nhất trong phòngKen, bây giờ đã là phòng của Ken và cô. Tấmrèm lụa màu đen bay phất phơ. Cư dân địa phủ đang tất bật chuẩn bị cho lễ cưới. Cánhđồng heo hút cạnh cây thần đã được chọn làm địa điểm tổ chức lễ cưới. Dù gì đó cũng là nơi Vy Vy trở thành vợ Ken. Cô muốn trân trọng những kỉ niệm giữa cô và cậu. Vy Vy đứng im ngắm nhìn. Gió thổi bay mái tóc của cô. Lúc cô đang chìm đắm trong suy nghĩ, một cánh tay vòng qua eo cô, xiết chặt.
Vy Vy không quay lại. Dường như cô suy nghĩ quá rồi. Không để ý được tiếng đóng cửa của Ken. Cô im lặng để mặc Ken ôm lấy cô. Đôi môi Ken lướt nhẹ trên mái tóc cô. Hơi thở nóng ấm vương vấn trên chiếc cổ của cô. Từ lúc xuống đây tới giờ, Chỉ có những lúc ở bên Ken, cô mới có thể thả lòng mình. Ken luôn dịu dàng, làm cho cô không thể không đặt trọn niềm tin vào Ken. Cậu và Kun cũng đã bắt đầu âm thầm chuẩn bị kế hoạch.Ác Quỷ tài giỏi bên cạnh Quỷ Vương rất nhiều. Những người có thể mua bằng vàng, Ken đều từ từ, âm thầm mua hết. Những ác quỷ theo Quỷ Vương vì khâm phục sức mạnh của ông ta, Ken đều nhã nhặn đối xử, ra vẻ sẽ dốc sức vì Quỷ Vương. Ken rất thậntrọng. Cậu biết nếu để hở điều gì, Quỷ Vương nhất định sẽ giết chết cậu và những người liên quan. Vì thế bấy lâu nay Ken vẫn âm thầm chờ thời cơ, ngày nào cũng ra ngoài lấy lòng dân chúng.
-"Vy Vy. Em đang nghĩ gì thế?"
Ken nhắm mắt, tựa cằm lên đầu Vy Vy, cất tiếng hỏi.
-"Không sao. Em chỉ thấy hơi lo lắng."
-"Sao lại lo lắng?"
-"sợ anh bị lộ."
-"Làm gì có chuyện đó."
Vy Vy xoay người lại, ép Ken nhìn thẳng vào mình. Cậu khẽ nhíu mày, khuôn mặt phụng phịu
-"Vy Vy. Anh sẽ cẩn thận mà. Hứa đấy."
Vy Vy bật cười nhìn Ken. Cô đưa tay vòng qua gáy Ken, Cười tinh nghịch
-"Chắc không đấy ông xã?"
-"Sao lại không chắc?"
Ken mỉm cười, đáp lại nụ cười quyến rũ của Vy Vy, sau đó đặt lên môi cô một nụ hôn, thamlam muốn chiếm lấy nụ cười đó.
Vy Vy ngoan ngoãn để cho Ken bế lên giường. Hơi thở của cô gấp gáp hơn. Ken xiết lấy đôi môi cô, tay luồn vào mái tóc mượt mà đang xõa ra của cô. Nụ hôn của Ken càng ngày càng mãnh liệt hơn. Ken tham lam lùa chiếc lưỡi vào sâu hơn, Vy Vy nhất thời không kiềm chế được. Khẽ rên lên một tiếng. Ken như bị kích thích bởi tiếng rên đó, hành động có phần táo bạo hơn. Môi cậu xiết chặt lấy môi Vy Vy. Bàn tay run run lần mò xuống lớp áo của Vy Vy. Vy Vy khe khẽ rùng mình. Thế nhưng Ken không để ý. Lúc này mà bảo cậu dừng lại thì chắc cậu phát điên mất.Vy Vy dần dần ý thức lại được hành động của Ken. Cô ú ớ kêu lên, thế nhưng tiếng kêubị môi Ken chèn lại. Vy Vy giãy dụa, cố tìm cho mình một lối thoát, thế nhưng cánh tay chắc khỏe của Ken giữ chặt cô trong vòng tay. Môi cậu rời môi cô. Hơi thở cả hai gấp gáp. Ken cúi mặt xuống, tránh nhìn vào ánh mắt Vy Vy, dường như có chút chạy trốn.
Vy Vy trong lòng có chút thắc mắc hành động của Ken. Thế nhưng ngay sau đó, cô ý thức được cái tư thế của mình với Ken. Mặt cô đỏ bừng lên. Không khí u ám của cửa sổ bên ngoài báo hiệu cho cô trời đã gần tối. Vy Vy lại bắt đầu giãy dụa, càng lúc càng mạnh mẽ hơn. Thế nhưng cô đâu biết, lớp áo mỏng của cô và Ken không thể làm tường thành vững chắc giữa cơ thể nóng bừng của cô và cơ thể run rẩy của Ken. Cô càng giãy dụa, Ken càng cảm nhận được độ nóng của cơ thể cậu. Quần áo trên người cả 2 xộc xệch. Ken càng xiết chặt Vy Vy hơn, cất giọng khàn khàn nhuốm chút nhục cảm nói với Vy Vy
-"Vy Vy. Nằm im đi"
Vy Vy tất nhiên đâu có lí nào lại ngoan ngoãn như vậy. Cô khẽ nhíu mày. Ken với cô đang ở trong cái tư thế chẳng mấy hay ho. Dù đã là vợ chồng nhưng vẫn chưa làm lễ cưới mà. Hơn nữa cô đã bắt đầu cảm thấy đói bụng rồi. Phải nhanh chóng đi tiếp năng lượng ngay thôi. Thế nên cô càng ngày càngcố thoát khỏi Ken, càng ngày càng giãy mạnh hơn.
-"Chết tiệt."
Ken bật ra một tiếng chửi thể. Cậu gai cả người, cố gắng gồng mình. Thế nhưng cậu càng cố chống cự, Vy Vy càng giãy mạnh như thể muốn khiêu khích cậu. Dù là cậu tôn trọng Vy Vy, dù là cậu không muốn làm Vy Vy giận, thế nhưng như thế này thì quá lắm. Ken búng tay một cái. Đèn trong phòng tắt phụt đi. Ánh sáng xanh xanh quái dị heo hắt bên ngoài chỉ đủ để Vy Vy nhìn thấy Ken mờ mờ ảo ảo. Ken lúng túng hôn lên môi Vy Vy, mặc cho cô nhíu mày thắc mắc. Nụ hôn dịu dàng hơn lúc nãy. Nụ hôn như tìm kiếm chút gì đó mạo hiểm. Ken lướt nhẹ trên môi Vy Vy, sau đótừ từ trượt qua má, hôn lên tai cô.
Vy Vy lúc đầu có chút kháng cự yếu ớt. Thế nhưng dần dần cô cũng mị người đi. Đôi môi ấm nóng của Ken bắt đầu trượt xuống cổ Vy Vy, tham lam khám phá. Sau đó cậu lại hôn lên môi cô. Vy Vy đáp trả khá nhiệt tình. Tay cô vòng ra sau, ôm xiết lấy tấm lưng của Ken. Hơi thở cô gấp gáp, nóng hổi. Hơi thở Ken dồn dập. Cậu đưa tay miết nhẹ lấy cánh tay Vy Vy, sau đó từ từ tháo từng sợi dây trên áo Vy Vy.
Vy Vy cảm nhận được từng lớp áo trên người được cởi bỏ. Chút ý chí le lói trong trí óc không giúp được cô. Ken nhẹ nhàng rời môi Vy Vy, mơn trớn làn da cô. Vy Vy cảm nhận được rõ hơi thở của Ken ưu ái da thịt mềm mại của cô. Cô cảm nhận được Ken có phần gấp gáp hơn. Lúc cậu nhẹ nhàng tách đôi chân Vy Vy, cả người cô lập tức cứng đơ.
-"Vy Vy. Bình tĩnh đi em."
Ken dịu dàng thì thầm bên tai Vy Vy. Cô nuốt một ngụm nước miếng, có chút sợ hãi. Lúc Ken vào trong người cô, Vy Vy chỉ cảm thấy một điều.
Đau. Cái đau đâm thấu da thịt Vy Vy. Cô gồng người lên. Ken có chút áy náy nhìn Vy Vy, nhẹ nhàng nói.
-"Vy Vy. Không sao chứ? Anh sẽ nhẹ nhàng thôi."
Nước mắt Vy Vy lăn dài. Thế nhưng cô vẫn gật đầu, nhắm mắt lại. Ken hôn nhẹ lên mắt VyVy, hôn lên nước mắt đang chảy của cô. Sauđó từ từ tiến vào sâu, ân ân ái ái yêu chiều Vy Vy.
(Rin la la: Ối aaaa. Xịt máu mũi. Ken ca ca lộ rõ bản chất mất rồi a.)
Lúc Vy Vy thức dậy, ánh sáng le lói chiếu sáng địa phủ đã tắt hẳn. Chắc là đã khuya lắm. Vy Vy với tay bật chiếc đèn ngủ bên cạnh giường, kéo chăn lên kín cổ rồi quay sang nhìn người con trai đang say giấc bên cạnh. Ken chìm trong mộng, bình yên đến lạ thường. Đôi mắt có đuôi khép nhẹ, thỉnh thoảng lại rung lên. Cánh mũi phập phồng như khiêu khích. Vy Vy bỗng nhiên mỉm cười, không thể đừng đưa tay lên vuốt mấy sợi tóclòa xòa trước mắt Ken.
Ken đưa tay nắm lấy tay Vy Vy, mắt vẫn không thèm mở ra. Cậu đưa bàn tay lên, đặt vào đó một nụ hôn rồi mới từ từ mở mắt nhìn Vy Vy, cười với cô. Vy Vy ngượng ngùng, rúc vào ngực Ken, ôm chặt lấy cậu, khe khẽ trách
-"Ken đáng chết. Dám trái lời em"
-"Anh không có. Em có dặn gì anh đâu."
-"Nhưng em đã cảnh báo là không được rồi mà vẫn tiếp tục."
-"Chẳng phải em cũng phối hợp với anh rất ăn ý sao?"
(Rin Lala: Ken ca ca dần dần hiện nguyên hình ồi. Haha)
Vy Vy nhất thời cứng họng không nói được gì. Cô muốn mắng, nhưng không biết mắng cái người đang cười thầm kia thế nào. Vô sỉ?Háo sắc? Nham hiểm? E răng mấy từ ngữ thông thường đó cũng không miêu tả được một góc của Ken. Ken không tự chủ được, khóe môi cong lên một nét cười. Ở với Vy Vy lâu, cơ hồ cũng học được cách đáp trả lại cô. Sau này nhất định không thể để cô bắt nạt được.
"ọc… ọc…"
Bụng Vy Vy bắt đầu lên tiếng biểu tình. Cô đỏ bừng mặt, còn Ken thì sững người một lát rồi cười to. Vy Vy ngượng quá hóa khùng, buống Ken ra quay mặt ra nơi khác. Dám cườicô. Ken đáng chết. Bụng cô kêu chẳng phải là do cậu ta sao? Vậy mà bây giờ lại cười cô.Còn ôm bụng lăn bên này, lăn bên kia như thế. Thật đáng ghét. Ken như cảm nhận được cơn giận nguy hiểm của Vy Vy, cố gắng nín cười, vòng tay ôm lấy chiếc eo thon nhỏ của Vy Vy, nói giọng run run vì đang cố nhịn cười
-"Vy Vy. Giận anh đấy àk?"
-"…"
Vy Vy nhất định chống đối đến cùng, tuyệt đối không mở miệng. Ken năn nỉ hết lời này đến lời khác cũng không được. Thế nhưng chỉ một câu duy nhất chốt hạ, Ken đã có thể kéo Vy Vy ngoan ngoãn dậy, mặc lại y phục cho cô.
-"Vy Vy. Đưa em đi ăn nhé."
Vy Vy lười biếng để mặc Ken mặc lại trang phục cho cô. Thật ra thì nếu giận nữa cũng chỉ có cô thiệt thôi. Cái bụng đói quá đang quặn đau rồi. Thế nên nữ nhân này buộc phảithông minh một chút, có thực mới vực được đạo. Ken phải cố gắng lăm mới có thể nén cười được. Cậu mặc lại y phục cho Vy Vy xong, lập tức cũng tự mặc đồ. Sau đó, tất nhiên là cả 2 cùng dùng bữa. Vy Vy không muốn ra ngoài, vì thế nên Ken gọi người đưathức ăn vào cho cả 2. Cô bất chợt nghĩ thầm. Cứ cái đà được yêu chiều này cô sẽ béo phì mất. Về sau Vy Vy có nói với Ken cái lo lắng nho nhỏ này. Ken ngay lập tức cười gian xảo, trả lời cô
-"Đừng lo Vy Vy. Hoạt động ban đêm của cả anh và em rất có ích trong việc loại trừ mỡ bụng."
Vy Vy lúc đó quả thật không biết nên dùng từ nào mắng Ken mới phải đạo. Cô chỉ còn biết đảo tròn con mắt, lảng qua chuyện khácngay tắp lự.
Sáng hôm sau thức dậy Vy Vy đã không nhìn thấy Ken đâu. Chỉ thấy một mảnh giấy cậu ghi lại bảo cô dậy thì gọi người đem thức ăn vào, ăn xong ngoan ngoãn chờ cậuvề. Vy vy vươn vai ngáp dài. Cứ như bị bao dưỡng vậy. Cô vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân một chút, trang điểm một chút, thay mộtchiếc váy màu đen nhẹ nhàng rồi ra phòng, lên tiếng gọi người.
Lúc cánh cửa mở ra, Vy Vy đang gấp lại chăn màn. Thế nên cô không nhìn thấy được đứa con gái đó đang nhìn cô với ánh mắt nguy hiểm. Chỉ khi cô ta khóa cửa làm vang lên một tiếng cách, Vy Vy mới nhíu mày quay lại nhìn.
Ely chăm chú đánh giá Vy Vy. Cô gái trước mặt cô có khuôn mặt khá sắc sảo. Thế nhưng lại rất xinh đẹp. Dáng người cũng rất chuẩn. Như thế này chẳng trách Ken chết mê chết mệt. Ely có phần tự ti một chút. Mặc dù bộ đồda bó sát cô mặc trên người rất tôn dáng, thế nhưng quả thật không thể nào sánh được bằng cô gái này.
-"Cô là…?"
Vy Vy nghi hoặc lên tiếng hỏi cô gái đang nhìn mình chăm chú. Chút thắc mắc len lỏi trong cô. Người này trông không giống người hầu. Lại có thể vào được đây mà vẫn mang theo Kéo Ma sau lưng, chắc chắn không phải lính quèn. Cô ta trông cũng thật xinh đẹp.
-"Cô chắc hẳn là tiểu thư Vy Vy?"
Ely cuối cùng cũng chịu lên tiếng, thận trọng hỏi Vy Vy.
-"Đúng. Có chuyện gì sao?"
-"Là vợ của Ken?"
Vy Vy khẽ nhíu mày. Con người này là ngườithứ 2 ở địa phủ sau Quỷ Vương dám gọi thẳng tên Ken. Cô ta rốt cuộc có liên quan gì đến Ken, Vy Vy thật sự không thể đoán.
-"Cô là ai?"
-"Nữ thần báo tử đời thứ 5 Ely"
-"Nữ thần báo tử?"
Vy Vy trố mắt nhìn cô ta. Trong cuốn sách về quái vật địa phủ cũng có ghi chú về cô ta. Thế nhưng lại không có hình ảnh. Vy Vy quả thật không tài nào tưởng tượng được là cô ta lại xinh đẹp như thế này/ Cô cứ tưởng cô ta phải rất gớm ghiếc. Như thế mới xứng với những tội ác của cô ta chứ.
-"Ngạc nhiên lắm sao?"
Ely nhếch môi, thong thả ngồi xuống chiếc ghế trong phòng. Nhìn thấy vẻ bàng hoàng của Vy Vy, trong lòng cô có chút hả hê. Chỉ mới nghe đến thanh danh của cô mà đã có phản ứng như thế. Vậy thì cô gái này quả thật không có gì tài giỏi.
Vy Vy nhanh chóng lấy lại nét bình thản ban đầu. Cô kéo một chiếc ghế, ngồi xuống đối diện Ely, với lấy một tách trà ở trên bàn nhâm nhi.
-"Vậy tìm tôi chắc hẳn có chuyện liên quan đến Ken?"
-"Cô rất thông mình."
Ely có chút ngạc nhiên về hành động của Vy Vy. Cô cứ tưởng Vy Vy sẽ chẳng dám manh động gì. Ai ngờ lại có thể bình thản lại nhanh thế. Còn có thể đoán được động cơ của cô đến đây.
-"Chỉ số IQ của tôi cũng khá cao."
-"Vậy sao? Nhưng chỉ có thông minh sẽ không thể tồn tại ở đây."
-"Vậy phải làm sao mới có thể tồn tại ở đây?"
-"Chỉ có một chứ: Mạnh."
-"Nhưng tôi không mạnh. Thật đáng tiếc."
Vy Vy lại nhấp một chút trà, giọng nói như thể đang đàm đạo với một người bạn lâu năm mới gặp lại. Bình thản đến lạ lùng. Ely có phần e dè. Cô ta không như cô nghĩ. Cô ta chắc chắn rất lợi hại. Chỉ cần nhìn hành động của Vy Vy, Ely cũng có thể dễ dàng đoán ra. Cử chỉ thanh thoát nhẹ nhàng thế nhưng lại rất chắc chắn. Hơn nữa vẻ mặt lại chẳng chút sợ hãi nào. Lẽ nào cô ta giả vờ sao? Nếu thế quả thật trình độ giả vờ của cô ta rất giỏi. Ely không tài nào nhìn ra được điều gì đang xảy ra bên trong con người cô.
Vy Vy nhìn Ely, đôi môi cong lên một nụ cười.Nụ cười đó làm Ely có phần chột dạ. Vy Vy biết. Ely chắc chắn đang cảnh giác. Quả thật cô có chút tò mò về Nữ quỷ này. Dường như có chút thú vị.
-"Cô là gì của Ken?"
Vy Vy giữ nguyên nụ cười, hỏi Ely
-"Ơ…" Ely ấp úng. Nhưng sau đó lập tức lấy lại phong độ, "Tôi là bạn thanh mai trúc mã của Ken."
-"Vậy sao?" Nụ cười của Vy Vy không những không héo đi chút nào, ngược lại còncó phần tươi hơn. Cô quả thật không nhìn lầm. Dám gọi tên Ken thân thiết như vậy, chắcchắn thân phận không vừa.
-"Sao lại cười?"
-"Có vấn đề gì sao?" Vy Vy nhún vai. "Tôi chỉ cảm thấy thú vị thôi."
-"Thú vị?"
-"Không phải hôm nay đến đây chỉ để hỏi xem tôi có phải là vợ của Ken không đấy chứ?"
-"Tất nhiên là không. Tôi muốn cùng cô thử sức."
-"Thử sức?"
Vy Vy không nhịn được, lại cười. Thử sức sao? Với cô sao?Không ngờ nữ thần báo tử có ngày lại thách đầu với cô. Không ngờ Vy Vy này lại được đánh giá cao như thế.
-"Không giám?"
Ely nhướn lông mày, thách thức. Vy Vy biết cô ta đang dùng kế khích tướng. Thế nhưngtrận thách đấu này quả thật làm cô rất tò mò. Hơn nữa lại có chút phấn khích. Trận đấu này, nhất định không thể không tham gia.
CHAP 21: Trận thách đấu trên đỉnh Minh Sơn.
Địa điểm đỉnh núi Minh Sơn bao giờ cũng là nơi rất lí tưởng để thách đấu. Chỉ những ác quỷ có sức mạnh cao cường mới có thể lên được trên đỉnh núi này. Trận quyết đấu giữa Vy Vy và Ely hoàn toàn được giữ bí mật. Lúc Vy Vy đưa ra đề nghị giữ bí mật, Ely đã rất ngạc nhiên. Chuyện này nếu giữ bí mật chẳng phải rất bất lợi cho Vy Vy sao? Nếu cô ta để lộ ra ngoài, chắc chắn mọi người ở chốn địa phủ này sẽ quay sang chỉ trích Ely vì bắt nạt người mới. Hơn nữa Ken tuyệt đối sẽ bảo vệ Vy Vy.
Vy Vy khe khẽ nhẩm theo một bài hát. Lúc nào thấy vui cô cũng muốn hát như thế. Cô biết Ely đang thắc mắc điều gì. Cô biết Ely đang cảm thấy cô rất nguy hiểm. Cô cũng biết Ely cảm thấy cô thực rất gian xảo, có thểlàm cho người ta không đoán được ý đồ của mình. Thế nhưng Ely thực râ suy nghĩ vấnđề quá phức tạp. Chuyện này nếu để lộ ra bên ngoài, mọi người chắc chắn sẽ khinh thường Ely. Chuyện này vốn chắng có gì đáng. Chỉ là thách đấu thôi. Chuyện này chắng có gì to tát.
-"Bắt đầu được rồi chứ?"
Ely nhíu mày hỏi Vy Vy. Cô quả thật không thể chịu đựng được cái nhìn xoáy vào tâm can cô của Vy Vy. Ánh mắt đó làm cô bối rối. Với ác quỷ như cô, bối rối là điều đáng xấu hổ. Cô có thể nháy mắt giết chết rất nhiều người. Cô cũng có thể thích thú lột hết da mặt người ta mà không chớp mắt. Thế nhưngđối mặt với ánh mắt Vy Vy, cô không thể nào không cảm thấy bối rối.
-"Được."
Vy Vy ngừng cười, ánh mắt trở nên sắc lạnh
Gió thổi không ngừng trên đỉnh Minh Sơn. 2người con gái từ từ rút vũ khí ra. Ely đưa taylôi chiếc kéo sau lưng ra, nhanh chóng lắp ráp nó thành một thanh kiếm rồi từ từ chĩa về phía Vy Vy. Vy Vy không tỏ ra chút thái độ gì. Cô đưa tay lấy ra từ không khí chiếc Roi Vương Ma, sẵn sàng chờ đòn của Ely.
Ely lao vút lên phía trước, chém thẳng thành kiếm xuống đỉnh đầu Vy Vy. Vy Vy nhanh chóng lùi lại, điệu nghệ quất chiếc RoiVương Ma quấn lấy thanh kiếm của Ely. Ely có phần hoảng hốt. Tốc độ nhanh đến mức này, cô quả thật không ngờ được. Ely nhanh chóng rút kiếm về phòng thủ.Chiếc roi liếm láp thân hình Ely, thế nhưng chỉ như đùa giỡn rồi lại rút về. Ely lầm rầm đọc thần chú. Roi Vương Ma không cho phép cô đến gần Vy Vy. Vì vậy dùng hơi thở quả thật là khôngthể. Chỉ còn cách dùng chính sức mạnh của mình. Ely nhắm mắt đọc lầm rầm, thanh kiếm rờitay cô, bay lên rồi phát sáng. Ngay lập tức, thanh kiếm lao đến theo đường sóng lượn, rất nhanh tiến lại gần Vy Vy. Vy Vy cười thầm.Chỉ dùng cách này mà muốn thắng cô sao? Cô nhẹ nhàng đọc thần chú. Roi Vương Ma trên tay biến thành một thanh kiếm. Vy Vy dùng thanh kiếm đỡ lấy thanh kiếm của Ely rồi dùng sức gạt mạnh nó. Thanh kiếm cắm phập xuống đất. Vy Vy lao vút, áp sát Ely. Hành động không ngờ này của Vy Vy làm Ely kêu lên một tiếng phấn khích. Vy Vy không biết hơi thở của cô rất lợi hại sao? Áp sát như vậy, Vy Vy chắc chắn là muốn tự tử rồi.
Tích tắc mà Vy Vy vứa tiến tới sát mặt Ely, Ely đã nhanh chóng phả hơi vào mặt Vy Vy. Hơi thở màu xanh ma quái bao phủ lấy cả haingười. Ely bật cười to. Cô thắng rồi. Cô đã thắng vợ của Ken. Hóa ra cô ta chỉ có thế. Hóa ra cô ta chỉ ngu ngốc như lũ phàm nhânkia. Hơi thở của Ely dần tan loãng. Vy Vy khe khẽ nhếch môi, lại ngâm nga hát. Giọng hát ma mị. Giọng hát thần thánh, Tiếng hát như len lỏi vào não Ely, khiến cho đầu cô như vỡ tung ra. Vy Vy vẫn không ngừng hát. Âm điệulúc cao vút, lúc trầm mặc. Ely đưa tay ôm lấy đầu, hét lên. Không thể nào. Cô ta không thểnào biết khúc hát đó. Vy Vy chỉ là một đứa con gái trần tục, làm sao có thể biết hát Khúc Hát của Quỷ?
Vy Vy ngừng hát, mỉm cười. Ely thở dốc ngước lên nhìn Vy Vy. Thanh kiếm của Vy Vy đang chĩa thẳng vào cô, thế nhưng dường như không có ý định tiến lên. Ely bàng hoàng, ngồi bệt xuống. Khuôn mặt cô trắng bêch, môi mấp máy, lẩm bẩm. Thua rồi. Cô đã thua rồi.
Ken lao vút lên đỉnh Minh Sơn, lòng nóng như lửa đốt. Vừa lên đến nơi,cậu đã thấy Vy Vy thu kiếm về. Cả hai nữ nhân nhìn cậu đápxuống nền đất, ánh mắt không khỏi ngạc nhiên. Ken cũng bàng hoàng không kém. Cậukhông ngờ, Vy Vy lại có thể thắng được Ely. Vy Vy quả thật đã chiến thắng được cánh tay trái của Quỷ Vương. Hơn nữa lại không có chút thương tích nào.
-"Ken. Sao anh lại ở đây?"
Vy Vy lên tiếng. Ken như chợt bừng tỉnh. Ánh mắt cậu thoáng đỏ lên. Sát khí quanh cậu tỏa ra ngùn ngụt, dường như muốn đốt cháy người con gái đang ngồi bệt dưới đất, nhìn cậu bằng ánh mắt ngơ ngác kia. Ken từ từ tiến lại. Ely. Cô ta quả thật đã thay đổi. Con người thơ ngây ngày nào cùng cậu chơi đùa trước đây không bao giờ làm những trò hèn hạ như thế này sau lưng cậu. Ken dừng trước mặt Ely, đưa tay lên.
Vy Vy chỉ kịp hét lên một tiếng "Đừng" đã thấy 5 ngón tay Ken in lên trên má Ely. Cô nhăn nhó, ôi thôi cái khuôn mặt xinh xắn. Thật đáng thương quá đi. Ely sững người, ngồi ômlấy má, giọt nước mắt cũng không thể lăn ra. Ken đánh cô. Ken đã đánh cô. Bao nhiêu nămrôi. Bây giờ Ken lại đánh cô. Cô ngước lên nhìn Ken. Ánh mắt cậu trở nên lạnh lẽo, còn hằn lên mấy vết đỏ quạch.
"Ha ha."
Ken ngạc nhiên. Vy Vy cũng trố mắt nhìn. Elycười khan mấy tiếng. Sau đó cười ngặt nghẽo, cười nghiêng ngả. Thậm chí còn ôm bụng bò lăn ra cườ, nước mắt trào ra.
-"E…Ely"
Vy Vy ngại ngùng nhìn Ely, có phần hơi bấn loạn. Hành động này… không phải là điên tình đấy chứ? Vy Vy liếc Ken một cái. Cậu cũng ngạc nhiên không kém Vy Vy. Ánh mắt cậu lộ rõ vẻ ngạc nhiên xen chút sợ hãi. Ely thì chẳng để ý gì, vẫn vật vã cười. Một lát sau, dường như cảm nhận được cái á khẩu của 2 con người kia, Ely bắt đầu gạt nước mắt, nhịn cười đến mức rung cả vai.
-"Vy Vy… Cô… Cô thật sự rất đáng nể đấy."
-"Nể?"
Vy Vy quả thật không đừng được, dở khóc dở cười nhìn Ely. Cô ta làm sao vậy chứ? Chẳng lẽ điên thật rồi? Chuyện này nhất địnhkhông thể được đâu a. Cô thật sự rất thích nữ thần báo tử này rồi. Mặc dù những chuyện cô ta làm thật sự rất độc ác, vẫn khiến cho Vy Vy cảm thấy ghê tởm, thế nhưng con người cô ta cũng rất thú vị. Tính cách khát máu đó của cô ta, chẳng qua cũng chỉ là do thờ không đúng chủ thôi.
Ely trên môi vẫn còn chút nét cười, đứng dậy nhìn thẳng vào Vy Vy.
-"Ken có thể yêu được người như cô, tôi không còn gì không phục hết Hơn nữa…"
-"Hơn nữa gì?"
Câu nói lấp lửng của Ely làm Vy Vy có chút khó hiểu. Thế nhưng Ely chỉ cười, không giải đáp thắc mắc của cô. Cánh dơi mọc ra sau lưng Ely, nâng cô bay vút đi, để lại một tràng cười sảng khoái.