Nhìn kết quả cuối năm của mình nó buồn lắm nó bỏ ra ngoài không biết tại sao nó lại ra sân sau nó thẫn thờ ngồi thụp xuống tờ giấy kết quả bị nó vò nát cô giáo nói nó phải thi lại nếu không nó sẽ bị đúp … nó sẽ nói sao với bố mẹ đây nó làm sao đối mặt với họ đây ?
- Cậu có hối hận vì không nghe tôi không ?
Một giọng nói que thuộc giọng nói mà trước đây đã chỉ nó học bài giọng nói mà chỉ cần nghe thấy cũng đủ để nó mỉm cười hạnh phúc nhưng bây giờ nó cười không nổi nữa hắn đang mỉa mai nó sao ? no đứng dậy đi đến trước mặt hắn cười và nói
- Tôi Kim Ánh Minh sẽ không bao giờ hối hận
Nó quay đi lòng đau nhói tự nói với mình “ Đúng vậy mình không hối hận không bao giờ ”
Ánh nắng chói chang chiếu vào nơi nó đang đứng từ tầng hai nó có thể nhìn thấy bạn bè đang chơi đùa nó sẽ không được như vậy nữa sau ngày hôm nay nó sẽ không còn là học sinh nữa nó quyết định nghỉ học ... hắn đang chào tạm biệt bạn bè hắn sắp đi rồi hắn cũng không học ở đây nữa hắn sẽ chuyển đi nó nhớ lại câu nói đó “ Cậu có hối hận không ? ” nó cười nụ cười xấu xí nhất từ trước tới nay
- Tôi không bao giờ hối hận về tất cả
Ngay cả việc thích cậu Ken àh ...
Chap 7 : Gặp lại
Nửa năm trôi qua nó cũng đã dần quên đi những chuyện trước đây nó quen bạn mới có cả bạn trai nữa nhưng nó gặp người này yêu người khác nó không thích ai thật long cả nó đã từng nghĩ là vì hắn nhưng nó tự ép bản thân không được nghĩ về hắn nữa … có lẽ do duyên phận nên nó đã gặp lại hắn .
Hôm đó nó đi dạo bên hồn thì thấy một dáng người quen thuộc là hắn sao ? nó suy nghĩ nó đuổi theo đúng là hắn rồi hắn quay lại nhìn nó cười rất tươi vẫy tay
- Mi Mi
Nó cảm giác như nó và hắn chưa bao giờ giận nhau như trở lại cái lúc hắn và nó còn học cấp 1
Nó cười chạy lại chỗ hắn đi được một nửa nó như nhớ ra gì đó khựng lại nhìn hắm chằm chằm , hắn buồn cười đi đến chỗ nó nói với nó
- Thôi nhé tôi thua rồi tha cho tôi đi
Nó ngẩn ngơ thua ư ? hắn bệnh sao ? họ đâu có chơi trò gì?
- nửa năm rồi chắc cậu cũng quên rồi nhỉ ? làm bạn nhé ?
Nó hiểu ra thì ra hắn nghĩ nó đã quên hắn ủa mà mình quên rồi không phải sao ?
Thấy nó không nói gì hắn tiếp lời
- được không ? Mi Mi
- Được
Nó và hắn gặp lại như thế đấy có lẽ nó và hắn là bạn sẽ tốt hơn tối hôm đó nó mất ngủ từ khi gặp hắn về nó vận thất thần như vậy nó không phải là còn yêu hắn chứ ?
end chap 7
Chap 8 : 3 nụ hôn >_< thật xui xẻo
Hôm nay nó sang nhà hắn chơi không ngờ lại có cả anh họ của hắn ở đó anh họ hắn thật đẹp trai quá đi nó mê mẩn hắn thấy vậy bực mình gõ đầu nó
- Háo sắc
Nó hét lên
- kệ tôi
Anh ấy hơn nó và hắn một tuổi tên là Tuấn Anh nhưng anh ấy và hắn không hợp nhau lắm cãi nhau suốt àh đang ngồi xem một bộ phim nó thì nói là diển viên đó chắc chắn sẽ chết hắn em trai hắn và anh Tuấn Anh thì quả quyết là sẽ sống rồi nó tức qua cá cược luôn
- được cá thì cá cậu thua cậu phải hôn tôi ok vị trí tôi chọn
- anh nữa
- em nữa
Tên đáng ghét thách bà hả chơi thì chơi
- OK
Khi chữ HẾT PHIM hiện lên mặt nó thảm hẳn nó thua rồi …. Người đầu tiên là hắn thứ hai là anh họ hắn thứ ba là em trai hắn huhu 3 nụ hôn thật xui xẻo
Lúc hắn đưa nó về hắn hỏi nó
- sao mặt mũi kinh khủng thế ? bà cũng có người yêu mà không lẽ chưa hôn môi bao giờ ?
Nhìn cái mặt đắc ý kia mà muốn tát cho phát …
- Tôi không phải cậu
Hắn há mồm
- Oa nụ hôn đầu hả yêu bao nhiêu thằng mà không hôn thằng nào hả ?
Nó đạp hắn một phát rồi chạy đi
hắn đau nhưng lại cười nhìn theo nó thì thầm
- Nụ hôn đầu ? may là cho tôi …
Chap 9 : mình vẫn thích hắn ?????
Sau vụ hôn hít đó mấy ngày nó không gặp hắn nó xấu hổ lắm không nhìn mặt hắn được nữa nhưng hắn thì vẫn tự nhiên như ruồi đến nhà nó như đúng rồi hắn thật mặt dày >_<
Nó đang quen với một anh , đi chơi với anh ấy nó thấy vui anh ấy làm nó cười làm chốn có cảm giác được quan tâm hôm đó nó đi chơi cùng anh ấy anh ấy muốn nắm tay nó nhưng nó không làm được nó thấy lạ hôm đó nó hôn hắn thấy bình thường mà sao với anh ấy lại không được ?
Nó biết anh ấy buồn nhưng nó không làm được thì biết làm sao đây ? nó quyết định thử nhưng vẫn không được hôm đó anh ấy rủ nó đi chơi tình cờ gặp hắn đi cùng với một đứa con gái trông chả giống ai cả nó hơi bực bội roc ràng người yêu hắn bên cạnh hắn cứ lại gần nó làm gì ? nhưng nó cũng không đẩy hắn ra lúc đưa nó về anh ấy hơi buồn nhưng nó không nghĩ gì cả tối hôm đó anh ấy nhắn tin cho nó nói
- Em với cậu bạn hôm nay thân nhau nhỉ ?
Nó cũng không nghĩ gì cả nên trả lời
- Vâng bọn em thân nhau từ bé hì hì
- Hình như em thích cậu ấy ?
Nó ngớ người anh ấy nói gì vậy ? nó còn thích hắn sao ? đâu có ?
- sao không trả lời anh ?
Nó mải nghĩ vớ vẩn quên mất mình đang nói chuyện với anh ấy anh ấy nhắn rất nhiều tin nhưng nó không trả lời
Tối hôm đó lần đầu tiên nó gặp ác mộng trong cơn ác mộng đó câu nói ngày ấy của hắn lại lặp lại hắn càng ngày càng xa khỏi nó , nó tỉnh dậy khóe mắt cay cay . “ Mình khóc ? Mình vẫn thích hắn ? ”
Bầu trời đêm tối tăm bên ô cửa xổ một cô gái đang rơi nước mắt .
Chap 10 : Quyết định
Sau cơn ác mộng đó nó nhận ra có lẽ nó không thể quên hắn cho dù có yêu bao nhiêu người thì cuối cùng người nó thực sự muốn ở bên cũng chỉ có hắn . Tuy nó biết quyết định đó sẽ làm nó đau khổ , đau đớn nó vẫn muốn ở bên hắn dõi theo hắn nó nghĩ như vậy nó đã vui lắm rồi .
Hôm đó có lẽ là ngày nó suy nghĩ nhiều nhất nếu nó quyết định ở bên hắn nó sẽ phải chia tay anh ấy người đã ở bên nó lo lắng cho nó khi nó cô đơn nhất nó cũng không muốn nhưng nó không yêu anh ấy giữ anh ấy ở lại nó sợ một ngày nào đó nó sẽ làm tổn thương anh ấy và nó quyết định chia tay anh ấy … Nó không đủ dũng cảm để ở trước mặt nói rằng “ Mình chia tay nhé ? ” nó không thể làm vậy nó nhắn tin cho anh ấy nói rằng
- Mình chia tay anh nhé !!!
-
- tại sao ???????????
Mãi một lúc sau anh mới trả lời tim nó nhói đau
- chỉ là em không thích thôi
- anh biết rồi …
Vậy là kết thúc sao ? nó sững người nó nghĩ anh sẽ hỏi nó tại sao ? nó nghĩ anh sẽ oán trách nó nhưng anh không oán trách gì nó mà chỉ nói
- Anh biết rồi ….
Sau hôm đó nó không còn nhận được những tin nhắn hỏi han của anh nữa cũng không còn nhưng buổi tối đi cùng nhau hóng mát nữa từ hôm đó chỉ còn nó cô đơn lặng lẽ nhìn người nó yêu đi chơi cùng những cô gái khác nhưng nó không hối hận vì đây là quyết định của nó , nó biết con đường này sẽ còn nhiều nước mắt , đau thương nhưng nó sẽ không hối hận vì nó biết ít ra cho dù sau này có ra sao đi nữa nó cũng không hối hận vì ít ra nó đã cố gắng , cố gắng để được ở bên người nó yêu cho dù đó chỉ là tình cảm từ phía nó …
Hắn nghe tin nó chia tay rồi không hiểu sao hắn thấy nhẹ nhõm …
Đang nằm suy nghĩ hắn nhận được một tin nhắn từ một người mà hắn đã chờ đợi rất lâu rồi
- Ken tớ về rồi ^^
- Hồng Anh ?
- Uhm ^^
Người ấy về rồi người đã khiến hắn đợi chờ từ lâu cô ấy đã về rồi hắn mỉm cười vui vẻ nhắn tin cho một người cũng quan trọng với hắn
- Mi Mi Hồng Anh về rồi
Nhận được tin nhắn nước mắt nó lại rơi
Nó trả lời qua loa
- uhm chúc mừng ông cuối cùng cũng đợi được rồi … để yên cho tôi ngủ không thì đừng trách tôi
- biết rồi tại vui quá ý mà
Nó thấy không còn sức lực nữa người nó nhẹ bẫng mắt cay cay người đó đã về rồi người khiến hắn đau khổ đã quay về rồi đương nhiên nó biết người đó rất quan trọng với hắn vì đó là người đầu tiên hắn yêu người đầu tiên
Nó khóc khóc mãi tới khi lịm đi trong nước mắt tiến nức nở ấy mới im bặt …
Chap 11 : Cô ấy rất quan trọng …
Hôm sau hắn đi gặp Hồng Anh nó không hiểu tại sao hắn muốn nó đi cùng ? nó đâu có biết Hồng Anh ? hắn cứ nài nỉ nó mãi
- Đi mà đi với tôi đi nha ??
- Không
Nó không thể làm sao nó có thể chứng kiến cảnh mùi mẫn đó chứ nó sợ nó không chịu nổi
- Ông đi đi tôi ở nhà thôi không đi đâu
Nài nỉ mãi không được hắn cũng không ép nó nữa hắn bước đi quay lại phía sau thấy ánh mắt nó nhìn hắn bỗng hắc giật mình “ Mi Mi hình như không muốn mình đi ? thôi đừng nghĩ vớ vẩn nữa ” hắn tự nhủ với bản thân mình như vậy
Lúc hắn quay lại nhìn nó , nó đã nghĩ hắn hiểu , hắn hiểu rằng nó không muốn hắn đi nó muốn hắn ở lại bên cạnh nó nhưng nó đã sai rồi hắn vẫn đi để lại nó ở lại nhìn theo hắn đến thẫn thờ nó tự nói với mình “ không phải mày đã quyết định sao ? lặng lẽ ở bên Ken yêu Ken không làm phiền đến cuộc sống của Ken tỉnh lại đi Minh àh ”
Sau khi gặp lại Hồng Anh nó ít khi được gặp hắn , hắn đi với cô ấy suốt có khi cả ngày cũng không nhắn nổi một tin nhắn cho nó có khi đang nói chuyện với nó hắn đã vội cúp máy vì sợ Hồng Anh gọi cho hắn không được nó rất buồn nhưng nó lại nghĩ mình có tư cách để buồn sao ?
Thời gian cứ như vậy trôi qua càng ngày hắn càng lạnh nhạt với nó , không quan tâm đến nó đã nửa năm rồi họ quen nhau nửa năm rồi lần đầu tiên hắn ở bên một người con gái lâu như vậy …
Bỗng một hôm nó nhận được điện thoại của em trai hắn nói là hắn uống rượu ????????? hăn có biết uống đâu chứ sao tự dưng lại như vậy ?
Khi nó chạy tới nhà hăn đã thấy hắn lê lết ở sô pha rồi hắn làm sao vậy ? nó chưa bao giờ thấy hắn như vậy cả nó chạy ào tới bên hăn lay hắn dậy
- làm sao thế ? sao lại uống rượu ?
- Mi Mi
- Gì ?
Nó ngạc nhiên hắn làm sao thế ?
- người ấy lại đi rồi lại bỏ tôi rồi
nó kinh ngạc
- Ai ? Hồng Anh áh ?
- ừ đi rồi Mi Mi àh cô ấy rất quan trọng với tôi
Nó buồn bã thở dài “ vậy còn tôi ? tôi có quan trọng không ? ” nó cười nhạt “ không phải không ? tôi nghĩ tôi sẽ không bao giờ quan trọng với cậu phải không Ken ? ”
Sau hôm đó hắn lại yêu đương lăng nhăng như trước nó biết tại sao hắn như vậy nhưng nó vẫn tổn thương lắm người đó quan trọng tới mức khiến hắn chở nên như vậy sao ? bỗng nó nhớ lại câu nói ấy “ Cô ấy rất quan trọng ” câu nói đó như một nhát dao cắm vào trái tim đã không còn nguyên vẹn của nó rốt cuộc nó sẽ chịu đựng được tới khi nào ? nó nhăm mắt cảm nhận làn gió vờ nhẹ qua gương mặt tự nhủ
- Có lẽ ngày nào đó mình cũng sẽ chở thành người quan trọng của Ken
Bỗng nó bật khóc …
Chap 12 : Thì ra yêu là đau như vậy
Hắn càng ngày càng không ra sao học hành thì lười biếng hay uống rượu đi qua đêm không về nhà nó không khuyên nổi hắn nữa hôm đó em trai hắn nói hắn đưa bạn bè về nhà uống rượu nó chạy tới nhà hắn để xem thế nào thì thấy hắn cùng mấy người nữa nhìn có vẻ là dân chơi ngồi ở phòng khách đang uống rượu nó quay ra nhìn hắn , hắn có vẻ như đã uống quá nhiều nó cảm thấy đau đúng vậy nó đau vì hắn thảm hại như vậy chỉ vì người con gái đó …
Nó chạy đến muốn thay hắn dọn dẹp một chút thì có một người đứng lên nói
- Ê bạn gái mày àh Ken ?
Nó sững người nhưng trong long nó thấy vui lắm nó là bạn gái hắn sao ? nó cười mỉm
Đang chìm đắm trong mớ bòng bong rượu chè hắn nghe thấy anh bạn hỏi vậy thì bật cười
- Bị mù àh đây không phải bạn gái tao
Nó lặng thing không nói gì cả nó bỗng nhận ra thì ra với
hắn nó chỉ là đứa con gái xấu xí không ra gì không xứng với hắn … nó đứng dậy buông tay tất cả những thứ nó đang cầm trong tay bước ra cửa như người mất hồn rồi nó bừng tỉnh khi bị ai đó tóm lại nó quay lại thì trước mắt tối sầm …..nó…..bị hôn nhưng người này là ai ? nó cố đẩy cái người đang giữ chặt đôi môi nó ra …
Là Ken ……………….
Rồi nó nghe thấy Ken nói
- Thấy chưa ? đưa tiền đây tao hôn nhỏ rồi đấy
Đoàng ……….. một tiếng nổ lớn vang lên trong đầu nó , nó bỗng thấy ngực thắt lại có phải nó nghe nhầm không ? lý do Ken hôn nó là vì mấy người kia nói sẽ cho Ken tiền sao ? rốt cuộc nó là cái gì ? nó quay lại nhìn hắn nhưng đáp lại cái nhìn đó chỉ là sự lạnh lung giống như khi
hắn nói “- Kim Ánh Minh tôi và cậu chỉ là bạn không thể hơn được nữa ” đầu óc quay cuồng nó chạy khỏi đó nước mắt nó rơi xuống bỗng trời đổ mưa nó chạy mãi chạy mãi cuối cùng cũng ngã xuống khóc nấc trong cơn mưa nặng hạt ấy …
Hắn nhìn theo nó chạy đi rồi quay vào nhà ngồi xuống ghế hắn cảm nhận được ánh mắt kì lạ của mấy thằng bạn hắn mỉm cười …
- Đừng hỏi vì tao sẽ không nói đâu …
Sau khi lũ bạn về hết hắn bước lên phòng thằng em trai hắn nhìn hắn như kẻ thù vậy nhưng hắn chẳng hơi đâu mà để ý nữa bước vào phòng nhìn tấm ảnh nó cùng hắn chụp ở suối hồi cấp một hắn gỡ tấm ảnh xuống xé nát thầm thì
- Nếu như cậu không thích tôi thì tốt biết mấy …
Bầu trời âm u vì cơn mưa nặng hạt vừa qua trong căn phòng nhỏ một cô gái đang ngồi ngắm ngọn lửa đẹp đẽ mê người đang nuốt chửng tất cả ký ức về tuổi thơ đẹp đẽ của mình ….